Trên một quan đạo phíaTây ngoại ô kinh thành, bỗng xuất hiện vài con tuấn mã cao to, ngồi trên lưngngựa đều là những vị nam tử trẻ tuổi.
Trong đó người đi đầu mặc một bộ quần áo trường bào màu đen, mái tóc dài đenmượt được buộc lên cao, tuy nhiên vẫn có vài sợi rủ xuống bay bay trong gió.
Thân hình hắn rắn rỏi và cường tráng, sống lưng thẳng tắp, sau lưng mang mộtbinh khí to lớn để hơi lệch, ngồi trên một con tuấn mã có bộ lông trắng nhưtuyết, bốn vó của nó phi như bay.
Theo sau là mấy người, đều khoác giống nhau một ngoại bào màu xanh đậm, độihình rất trật tự.
“Tiêu Hà, ở đây cách kinh thành còn bao xa?”
Nam tử theo sát phía sau nhanh chóng quan sát bốn phía một lượt rồi bẩm báo:“Khoảng hai đến ba dặm, nếu dùng roi thúc ngựa liên tục thì chưa tới một canhgiờ sẽ đến được cửa kinh thành.”
“Ai!”
Người mặc đồ đen bỗng dưng kéo dây cương, rất nhanh, mấy con ngựa phía sau cũngtheo tốc độ đi chậm lại.
“Nguyên soái, vì sao lại dừng lại?”
Người nam tử cầm đầu ngạo nghễ nâng tay lên, chỉ về hướng cách đó không xa:“Chỗ kia hình như có khách điếm, cứ ăn no bụng trước đã cũng thuận tiện nghỉngơi một chút, ngày mai tiếp tục lên đường cũng chưa muộn.”
Tiêu Hà hơi nhíu mày, kéo lại dây cương đi đến bên cạnh nam tử mặc đồ đen nói:“Lão thái quân liên tục phái người gửi mười phong thư thúc giục nguyên soái cấptốc trở về phủ, bây giờ đã sắp đến cửa thành rồi, Nguyên soái lại muốn dừng lạinghỉ chân, ngộ nhỡ bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hoa-chuc-tre-muoi-nam/40519/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.