Bốn chữ “Em gả cho anh” nửa thật nửa giảbỗng nhiên được Diệp Chính Thần nói ra, trong khi cô còn chưa kịp tháochiếc nhẫn đính hôn ra khỏi tay.
Bạc Băng cảm thấy bản thân mình có hàng vạn lí do để từ chối.
Ví dụ như cô còn chưa chính thức hủy hôn ước với Ấn Chung Thiêm;
Cô còn chưa giải thích với bố mẹ cô;
Cô còn chưa kịp ngắm nhìn Diệp Chính Thần mặc quân trang một cách nghiêm túc;
Cô còn chưa có đủ dũng khí để yêu anh một lần nữa;
Người trước mắt này vốn không phù hợp đểlàm bạn trai, không biết có đủ tư cách làm chồng hay không, có đủ tưcách làm con rể hay không;
Cô còn chưa gặp qua người nhà của anh, không biết bố mẹ anh có chấp nhận cô hay không…
Thật sự, cô có hàng vạn lí do để từ chốianh, nhưng hàng vạn lí do đó cũng không thể ngăn cản nhịp tim đập ngàycàng nhanh của cô, và như chỉ đợi cô mở miệng thì nó sẽ lập tức nhảy rangoài.
Bỗng nhiên, có một giọt nước cực lạnhchảy vào cổ áo cô. Thì ra nước đá trong khăn chườm tan ra chảy thànhnước, từ trên má cô chảy xuống ngực.
Bạc Băng lạnh đến phát run, cô co thânngười. Diệp Chính Thần mới phát hiện nước đá đã tan, thuận tay đặt khănđá lên bàn, ngón tay lạnh như băng của anh lau theo hướng dòng nướcchảy, đi xuống, đến cổ áo cô.
Bạc Băng không biết có phải do cô bị lạnh cóng mà toàn thân cô đều không thể cử động được, cô ngồi bất động trênghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hoa-chuc-sat-vach/3054461/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.