Mọi người ai cũng bắt đầu trò chuyện theo đề tài, chỉ có anh Phùng và Bạc Băng là cùng nhau nói chuyện phiếm,thao thao bất tuyệt.
Anh Phùng nói với cô:
“Háo sắc chính là bản tính trời sinh của đàn ông!”
“Đàn ông lúc nào cũng thích phụ nữ đẹp! Cái gì đẹp ai mà không thích?”
“Nhưng mà Trương Bá Chi dù rất xinh đẹp cũng chỉ có thể để ngắm thôi…”
“Người phụ nữ mà đàn ông thực sự muốn kết hôn, vẫn là người có thể cùng mình khóc, cùng mình cười…”
“Cho anh mười người đẹp, cũng không bằngcám bã nhà anh… Phụ nữ đẹp ở đâu cũng có, nhưng cô ấy chỉ có một, đánhmất rồi sẽ không bao giờ tìm lại được…”
Bạc Băng gật đầu liên tục: “Anh sẽ không bao giờ tìm được một người phụ nữ nào tốt với anh được như chị Phùng!”
Anh Phùng còn nói:
“Rất nhiều người nói Diệp Chính Thần đàohoa, gặp người nào cũng yêu. Anh quen cậu ấy đã hơn hai năm. Thật sự làanh có thấy cậu ấy thường xuyên giúp phụ nữ sửa chữa đồ gia dụng, mờiphụ nữ ăn cơm, chở phụ nữ trên đường…”
Bạc Băng lại liên tục gật đầu: “Em biết!”
Anh Phùng lắc đầu: “Em vẫn không biết:Lúc anh đến Nhật Bản là vào mùa đông, một câu tiếng Nhật cũng không biết nói, đường đi cũng không biết rõ, một sinh viên lớp dưới đưa anh đếnnhà trọ. Hôm đó anh gặp được Diệp Chính Thần, cậu ấy đưa cho anh mộtchiếc điện thoại cũ, bảo anh khi gặp khó khăn thì gọi cho cậu ấy. Cậu ấy giúp anh mang hành lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hoa-chuc-sat-vach/3054420/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.