Edit: Gia Linh
Beta: Mimi, Mít
*****
Trong vườn tràn ngập sắc xuân, mọi thứ dường như được nhuộm bởi một màu hồng nhàn nhạt ấm áp. Từng cơn gió nhẹ nhàng lướt qua mang theo hương thơm man mát tràn vào khoang mũi, nhanh chóng thấm sâu vào lòng người. Sắc trắng của nho sam (*) nổi bật giữa mảnh sân nho nhỏ, những tiếng cười sang sảng liên tục vang lên ở trong gian đình.
(*) Nho sam: loại trường sam màu trắng của học trò nho giáo
Liễu Vô Thường tám tuổi lần đầu tiên đi với phụ thân đến Giang Nam, sự tò mò cực độ không ngừng tràn ngập trong lòng, hưng phấn không cách nào nhịn được, bắt đầu chạy loạn khắp nơi, bất tri bất giác đã tại sân đình này mà lạc mất phụ thân. Chờ đến lúc hắn nhận ra thì đã chẳng biết chính mình đang ở chỗ nào nữa. Hắn bất chợt cảm thấy hoang mang, vừa định lớn tiếng gọi ‘phụ thân’, bỗng nhiên lại nghe thấy một trận ầm ĩ từ trong phòng truyền ra.
Liễu Vô Thường nhẹ tay nhẹ chân đến gần, lặng lẽ đẩy cửa hé ra một khe hở nhỏ. Chỉ thấy một nam hài nằm úp sấp trên mặt đất, khóc nức nở, mà hiện tại nam hài kia đang bị đè nén dưới một đôi giày khác…
Không, chính xác mà nói, đối phương là bị người ta giẫm đạp lên. Liễu Vô Thường ngẩng đầu, nhín về phía người quay lưng lại với mình…
“Nói mau! Ngươi đem kẹo đường giấu đi đâu? Không nói, cẩn thận thiếu gia ta giẫm nát ngươi.”
Ách… Thanh âm thật có khí thế, Liễu Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hi-lieu-gio-dong-von-lieu/2518286/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.