🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đối diện với sự lười nhác của bạn đời, y chỉ biết thở dài. Ban đầu có khuyên hắn đi đi, vì đại sự sau này mà kết giao một chút cũng không thể nhưng hắn lì quá, nói mãi không nghe. Tiểu tử này ban đầu còn biết ngoan ngoãn, sau này càng lớn lại càng biết cãi, cãi không được thì nhõng nhẽo với khóc nhè ăn vạ, buộc y chiều theo ý mình.



- Đi đi.



"Không!" - Mẫn Hi vừa ôm vừa cắn cái gối. - "Ở đó chán chết, toàn vào buôn chuyện phiếm, chi bằng ta ở nhà với ngươi còn hơn."



- Dịch đại thiếu cũng đi mà.



"Thì kệ huynh ấy chứ!" - Hắn lại lăn sang hướng khác. - "Vợ người ta mong chồng ở nhà, ngươi cứ đuổi ta đi thôi."







Hắn lèo nhèo đến mức y thấy mệt. Mặc kệ hắn, y bước ra bên ngoài, lại chợt thấy cửa viện mình đóng kín. Y biết là ai làm trò này nhưng người đó không phải người y có thể la, căn bản là y làm không lại cái mồm của hắn. Hoàng Ngự Vũ lắc đầu, mở cửa từ từ, may sao vừa lúc Nghi Thái đi qua.



- Đi lấy giấy bút với ấn tín của Thục Xuyên lại đây.



Thông thường thì quan văn chức kinh quan ai cũng có ấn tín riêng cho mình nhưng chỉ từ ngũ phẩm trở lên, ấn tín đó mới có hiệu lực trên triều. Vì vậy nên Đại Hưng hình thành hai cách xin nghỉ phép khác nhau. Lấy ngũ phẩm làm mốc, người có phẩm hàm từ lục trở xuống sau khi nghỉ phải đi gặp người có thẩm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-bat-du/2585046/chuong-101.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đông Phong Bất Dữ
Chương 101: Trốn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.