Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Quản Giác và Đào Ý Chi đều tự giác cách xa ra khỏi vương gia nhà mình một chút. Gần đây Hương Hương thường làm canh sữa, chè mang đến thư phòng cho hắn, mà Mộ Dung Lệ lúc nào cũng khó chịu khi có người bên cạnh lại không đuổi nàng đi. Có khi còn mặc nàng ngẩn ngơ trong đó gần nửa canh giờ. Mà mỗi lần Hương Hương đi ra, y phục đều vô cùng chỉn chu, tóc cũng chải gọn qua, tất cả đều rất gọn gàng.
Ngay cả Nhiễm Vân Chu bình thường không về cũng nói với Quản Giác: “Gần đây hình như tính khí vương gia tốt lên nhiều.”
Quản Giác nói: “Ông ngứa da rồi à?” Tính khí ngài ấy có tốt cỡ nào cũng không ngại cho ông ăn đòn đâu.
Nhiễm Vân Chu cười cười, hồi lâu nói: “Chuyện của Hàn Tục….” Tính khí ngài ấy đã khá hơn rồi, không biết có nên nói lại không đây?
Quản Giác suy nghĩ một chút, “Chuyện này còn phải cân nhắc lại một chút, mắt thấy cũng đã quên, nhưng nếu nhắc lại lại chọc phải lửa giận của vương gia, ngược lại không ổn.”
Nhiễm Vân Chu nói: “Ông vẫn luôn ở bên cạnh ngài ấy, tìm một dịp nói lại xem sao. Huynh đệ nhiều năm như vậy, cho dù có lỗi gì, cũng không thể đoan tuyệt hoài như vậy chứ.”
Quản Giác nói: “Tính ra cũng may, Vương gia còn chưa chém chết hắn.”
Nhiễm Vân Chu cũng bật cười, “Cũng là mạng lớn. Nếu không phải vương gia đối với Hương phu nhân có chút ý tứ, hắn đã sớm bị đem đi trầm sông rồi.”
Đang nói chuyện, Hương Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-ac/1778825/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.