Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Mộ Dung Lệ dẫn Hương Hương trở về, ở lại huyện Lệnh Chi đã khoảng mười ngày. Hắn không thể ở lại lâu hơn được, mắt thấy Hương Hương đã tốt hơn nhiều, ban đêm ngủ cũng ngon giấc, liền khởi hành trở về thành Tấn Dương.
Quách Điền, Quách Trần thị, Quách Dương đều đồng loạt đưa tiễn đến cửa thành huyện Lệnh Chi, Hương Hương không quay đầu nhìn lại, sợ sẽ không nỡ, cuối cùng cũng phải biệt ly. Lúc chia tay lệ thấm ướt khăn, chỉ khiến cho cha nương càng buồn thêm mà thôi. Bích Châu nhấc màn xe lên, nàng bước vào trong.
Vợ chồng Quách Điền cũng không dặn dò gì nhiều. Mấy ngày nay mặc dù Mộ Dung Lệ lúc nào cũng trong tư thái cách người ngoài ngàn dặm, nhưng mà thực sự hắn rất tốt với Hương Hương, hai người đều nhìn thấy được. Chỉ cần con gái được sống tốt, còn cái gì mà nói nữa?
Hai vợ chồng đứng tại chỗ, nhìn xe ngựa xa dần, theo nghi thức của Tốn Vương đi ra khỏi huyện Lệnh Chi, trở về Tấn Dương thành.
Nháy mắt xe ngựa đã ra khỏi thành, Hương Hương rốt cuộc vẫn nước mắt lưng tròng, nàng vén màn cửa sổ lên, nhưng mà rốt cuộc cũng không nhìn thấy được thân ảnh cha nương. Mộ Dung Lệ cưỡi ngựa ngoài xe, thoáng nhìn qua ánh mắt nàng, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Hương Hương nói: “Không có việc gì ạ.” Nàng rụt người lại vào trong xe.
Ly nhân tiệm viễn, hồi đầu vô hương. (Người đi càng lúc càng xa, quay đầu lại không thấy cố hương)
Dọc đường đi, Mộ Dung Lệ vẫn làm việc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-ac/1778823/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.