Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Quan châu chuẩn bị xong dịch quán, đã chờ ở bên ngoài một lúc lâu, Hương Hương đang trò chuyện cùng Quách Trần Thị, thấy vậy liền khẽ nói: “Vương gia, đêm nay thiếp có thể ngủ lại nhà được không ạ?”
Mộ Dung Lệ liền quay sang nói với quan châu đang chờ ở bên ngoài, “Đào Ý Chi, ngươi dẫn mọi người vào dịch quán nghỉ ngơi trước đi. Lần này bổn vương dẫn ái thiếp về thăm phụ mẫu, sẽ cùng nàng nghỉ lại Quách gia.”
Lần đầu tiên hắn dùng danh xưng ái thiếp này, tự mình nói xong cũng còn cảm thấy chán ghét đến muốn ói. Nhưng mà hắn cũng không thích dùng những danh xưng nhún nhường gì mà tiện thiếp, nô tỳ để gọi thê thiếp của mình, nữ nhân của lão tử đương nhiên là tốt nhất, việc gì phải dùng chữ tiện, chữ tỳ kia cơ chứ?
Các ngươi có thể diện quá nhỉ?
Quan châu cũng không muốn nhiều lời, ngài ấy muốn ở lại Quách gia, vậy thì cứ ở đi. Vị vương gia này không dễ chọc được, cứ tùy theo ý thích của ngài là được rồi.
Quách Điền vẫn cứ nghĩ rằng Mộ Dung Lệ nhất định sẽ muốn đến dịch quán, hắn cũng không giống như một người muốn gần gũi dân thường. Nhưng vừa nghe thấy câu hắn muốn ở lại Quách gia. Thân là chủ nhà, ông cũng không thể để cho vương gia tự mình lo liệu được. Ông không nói gì, chỉ nháy mắt ra hiệu cho Quách Trần thị, để bà nhanh chóng đi chuẩn bị.
Quách Trần thị cũng vội, ở trong nhà nhiều năm như vậy, có bao giờ tiếp đãi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-ac/1778818/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.