Edit+beta: Tàn Tâm
Hương Hương chỉ cảm thấy mắt cá chân bên phải đau nhói, còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể đã rời khỏi mặt đất. Mộ Dung Lệ ôm ngang eo nàng lên, nhanh chân trở lại Tẩy Kiếm các, tiểu Vương phi Bệ Cẩm Bình kia vẫn còn ở đó, thấy thế thì sợ hãi lùi vào trong bóng tối, chỉ hy vọng mình biến thành vô hình luôn, để hắn không nhìn thấy bản thân.
Mộ Dung Lệ cũng không hy vọng nhìn thấy nàng, cúi đầu kiểm tra chân của Hương Hương. Bệ Cẩm Bình luống cuống tay chân, nàng ở Bệ gia, trước đây thật ra cũng chỉ là con gái dòng thứ không được coi trọng. Mẹ đẻ ở trước mặt phu nhân không dám cất lời, cả ngày phải nhìn sắc mặt của trưởng tỷ Bệ Kính Bình mà sống.
Luận giáo dưỡng và khí chất, không có sự hào phóng sảng khoái như Bệ Kính Bình. Hơn nữa đến cùng tuổi vẫn còn nhỏ, Mộ Dung Lệ lại là kẻ mang ác danh, khó tránh khỏi sợ hãi kinh hoảng —— năm đó tình cảnh Ôn gia tiểu thư bị doạ đến phát điên, thực sự rất đáng sợ.
Mộ Dung Lệ thấy nàng ta ngơ ngác, quát: “Đi gọi người, ngươi ngốc luôn rồi à?”
Bệ Cẩm Bình run cầm cập một hồi, nước mắt chảy vòng quanh khuôn mặt nhỏ nhắn, nàng mới đến đây, làm sao biết tới chỗ nào gọi người bây giờ! Vẫn là Bích Châu nhìn thấy Mộ Dung Lệ ôm Hương Hương trở về, nhanh nhẹn đi tìm thái y Chương Văn Hiển.
Đôi tay thô lỗ của Mộ Dung Lệ xoa nắn mắt cá chân của Hương Hương, Hương Hương đau đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-ac/1778806/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.