Edit+beta: Tàn Tâm
Trong phòng không xông hương liệu, mùi thuốc Đông y không cách nào tản đi. Hương Hương cúi đầu, đây là lần đầu tiên nàng ngắm nhìn kỹ thân thể này giữa ban ngày.
Thân thể của nam tử trưởng thành, trải qua muôn vàn thử thách nơi sa trường, mỗi một bắp thịt đều tráng kiện rắn chắc. Màu da không trắng trẻo mà hơi hiện lên màu vàng lúa mạch, lại càng có vẻ mạnh mẽ.
Hương Hương sợ hắn bị lạnh, không đợi khăn nguội đi đã tiếp tục ngâm vào nước nóng.
Đến khi lau bộ phận giữa hai chân, Hương Hương nhắm mắt lại không dám nhìn. Mộ Dung Lệ cũng hơi động tình, muốn làm chuyện xấu, Hương Hương lui về phía sau, khẽ nói: “Sẽ động đến vết thương mất.”
Mộ Dung Lệ quả thật có ý định muốn bóp chết nàng, mẹ nó, nàng khiến lão tử dựng đứng như thế này, giờ lại quan tâm tới vết thương lão tử à?
Hắn làm bộ muốn nhỏm dậy, Hương Hương liền quay đầu lại chạy ra khỏi phòng. Chương Văn Hiển vốn đang định hỏi thăm Hương Hương một chút về tình hình ăn uống của Mộ Dung Lệ, còn chưa tới gần đã nghe thấy tiếng Mộ Dung Lệ gào thét truyền ra từ trong phòng.
Ông ta rụt cổ một cái, tự động biến mất.
Hương Hương chạy về Tẩy Kiếm các, Tiểu Huyên Huyên đã tỉnh rồi, nó đang được nông phụ Thôi thị bế. Nàng đi tới, đang định ôm con thì đột nhiên nhớ ra tay mình vẫn còn nhớp nháp… lại vội vàng đi rửa tay súc miệng.
Chờ rửa tay xong mới ôm lấy Tiểu Huyên Huyên. Đứa bé nặng hơn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-ac/1778800/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.