Edit+beta: Tàn Tâm
(Chương này đổi xưng hô của HT, MDL với HH thành ta – nàng nhé)
Bỏ lại Hương Hương như gốc cây khô tàn ở lại đó, hắn xoay người trở về doanh trướng.
Hàn Tục bước lên nâng Hương Hương dậy. Nhưng khi năm ngón tay vừa chạm vào thân thể của nàng, Hương Hương đột nhiên rít gào, dùng sức đẩy hắn ra, quay đầu bỏ chạy. Hàn Tục phải chui vào trong bụi lau sậy để truy tìm. Không hiểu nàng lấy đâu ra sức lực mà có thể chạy trốn nhanh như vậy. Hàn Tục phi người tới, xô nàng ngã nhào xuống đất.
Nàng dùng sức vặn vẹo giãy dụa, hai con người ướt đẫm giằng co cùng nhau, thân thể nữ nhân mang theo mùi thơm của hoa quế. Tiếp xúc gần gũi như thế làm Hàn Tục nổi lên chút phản ứng của nam nhân.
Hương Hương phát hiện ra điều ấy, nàng khóc rống rồi dùng sức cắn vào tay của hắn. Hàn Tục bị đau, vội vàng dùng tay trái nắm lấy cằm của nàng: “Đừng như vậy, ta không chạm vào nàng, ta không chạm vào nàng nữa!”
Hương Hương rơi nước mắt đầy mặt, hắn rút cánh tay bị cắn về: “Về nơi đóng quân trước đã.”
Hương Hương lắc đầu, vừa gào khóc vừa cầu khẩn: “Ngươi giết ta đi, ta không thể quay về nhà được nữa, ngươi giết ta đi!”
Hàn Tục bịt vết thương trên tay mình: “Giết nàng, sau đó mang thi thể về cho cha nàng sao?”
Hương Hương choáng váng, hắn ngồi xổm xuống trước mặt nàng: “Hương Hương, không phải ngài ấy không có chút ý tứ nào với nàng, chỉ là ngài không nói ra được, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-ac/158310/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.