Cả hai bị dịch chuyển sang 1 hòn đảo. Nơi này chỉ có cây núi và đá. Có biển nhưng nhìn ra xa không thấy đất liền.
"Esdeath, đánh tôi thử 1 phát vừa đủ đau thôi..."_ Rojin nhìn cả khủng cảnh, cô cảm giác được bây giờ chỉ có mình nàng và cô ở đây thôi.
"Rojin, ra là em có sở thích đó. Quả là 1 cặp đôi hoàn hảo. "_ Esdeath vui mừng nói.
"Này, này đừng có mà nhầm lẫn. Có thể tên kia cho chúng ta ảo giác. Nên vì thế thử làm tổn thương thân thể của chúng ta đâu sẽ tỉnh lại."_ Rojin mặt nghiêm túc mà giải thích.
"Hiểu rồi."_ Esdeath nói xong, cô tưởng nàng đã hiểu.
Nhưng Esdeath lại ôm đầu cô đưa môi mình hôn môi cô.
"..."_ Mặt mày Rojin biến sắc, từ đỏ rồi sang trắng đến đen.
"Không phải ảo giác rồi. Mùi nước và gió. Nhiệt độ và độ ẩn. Không phải giả đâu."_ Esdeath hôn xong đeo lại chiếc nón mặt mày nghiêm túc như chưa có chuyện gì xảy ra.
"Vậy là tên kia sử dụng Teigu dịch chuyển thời gian. "_ Rojin hiểu ý, cô nói ra suy đoán của mình.
"Ừm. Bây giờ chúng ta thử quan sát xung quanh xem."_ Esdeath nói xong, nàng dùng tay mình chạm đất.
Mặt đất xuất hiện 1 trụ băng để cô và nàng lên cao mà quan sát.
"Toàn là nước với nước..."_ Rojin nhìn toàn cảnh mà thất vọng.
"Đây là hải đảo sao? Quan cảnh thật đẹp"_ Esdeath thì khác hoàn toàn với cô, nàng nhìn toàn cảnh với khuôn mặt đầy thích thú.
"Đây đúng là nơi để hẹn hò mà."_ Esdeath đi tới quỳ xuống ôm lấy thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-why-xuyen-vao-akame-ga-kill/4199033/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.