Chờ Inuyasha tỉnh lại đã là chuyện hai ngày sau, khi mà bọn họ đang trên đường trở về. Thiếu niên mơ mơ hồ hồ mở mắt, có vẻ còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra. Bên tai là gió thổi ầm ầm, Inuyasha vô thức cọ cọ vài cái lớp lông vũ xốp mềm dưới thân, thoải mái thở dài.
" Tỉnh rồi? "
Inuyasha lập tức bị dọa nhảy dựng. Sesshomaru nhanh tay đem người vớt lại, trước khi Inuyasha đem chính mình lăn xuống khỏi bạch điêu: " ....... Cẩn thận. "
Sau đó bên cạnh lại có thêm một người, vồn vã nói: " Tiểu tâm hài tử!"
Inuyasha: "..... Mẫu thân? "
Irasue nhào lên như hổ đói, bất chấp Sesshomaru ở cạnh trừng mắt cảnh cáo, vui vẻ cọ cọ Inuyasha:
" Tiểu cẩu cẩu cảm thấy thế nào rồi? Trong người có mệt mỏi không? Có muốn ăn gì đó không? Nhịn lâu quá không tốt cho sức khỏe hài tử đâu.... Thảo nào nhìn bụng nhỏ như vậy.... "
Sesshomaru:.... Mới hơn một tháng, có thể lớn như thế nào?
" Cái, cái gì?" Ý thức vừa hoạt động không lâu của Inuyasha lại rơi vào mơ hồ, căn bản không hiểu chuyện gì đang diễn ra: " H, hài tử gì cơ?"
Tây quốc chủ mẫu hít một ngụm khí lạnh, kinh ngạc trừng Sesshomaru: " Hắn còn chưa biết? "
Sát điện hạ nhìn trời không nói.
" Không sao, không sao! " Irasue vỗ vai Inuyasha còn chưa hiểu gì, an ủi nói: " Từ từ để ta nói cho tiểu Vương hậu hiểu. "
" Haha.... "Inuyasha đơ mặt, khô khan cười.
Hắn có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986845/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.