Sesshomaru rất nhanh đuổi đến sau đó. Đương nhiên, chào đón hắn là một cục diện kỳ lạ lúng túng.
Người của Hồ tộc một người cũng không rời đi được, không dám nhìn hắn dù chỉ một chốc. Không phải bọn họ không muốn rời đi, mà là Mikazuki nhìn bọn họ quá gắt gao, căn bản không có bất cứ cơ hội nào để bỏ chạy.
Trên tay là Inuyasha vẫn chưa tỉnh, Sesshomaru bình tĩnh bỏ qua cục diện khiến người ta miên man sang một bên: " Đã xong? "
Tsukimaru nhìn thấy hắn tới, lạnh nhạt hạ mắt. Sesshomaru lại không để ý đến hắn, diện vô biểu tình đi lướt qua, dừng lại bên cạnh Mikazuki.
Người kia hơi gợn lên khóe môi, nhướng mày: " Lâu như vậy, điện hạ? "
" Sesshomaru-sama. " Aoi e ngại lùi bước, không thể không xuống nước cầu hòa: " Tất cả những chuyện này đều do Tsukimaru lừa cha ta làm ra, xin Yêu Vương nể tình giao hảo giữa Hồ tộc với Khuyển tộc mà bỏ qua lần này. Chỉ cần Yêu Vương đồng ý bỏ qua, Tsukimaru mặc ngươi xử lý, Hồ tộc sau này cũng xin thần phục Tây quốc. "
Nàng ta nói được tha thiết chân thành, Tsukimaru lại không nể mặt cười phá lên, lạnh lùng nói: " Ngươi cũng dám đem ta ra làm lợi thế? Cũng chỉ đến mức này! Hừ!"
Aoi giận tím mặt, lại chỉ có thể trông mong nhìn Sesshomaru. Người sau ngay cả ngẩng đầu cũng lười, u u lên tiếng: " Ngươi là tộc trưởng? "
" K, không phải. " Aoi ngẩn ra, lúng túng đáp. Sesshomaru thoáng nâng mi, ánh mắt băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986839/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.