" Ai nha....Đau.... "
Inuyasha mệt mỏi vươn vai, không chút sức lực ngã trên nệm bông êm ái. Cả một ngày cùng đám người Hồ tộc kia nói nói cười cười đánh thái cực, quai hàm của hắn cũng muốn chạy từ tê mỏi đến cứng ngắc. Nếu thời gian tới ngày nào cũng vậy, hắn thà dứt khoát giải quyết trên chiến trường còn hơn.
Thật sự rất tra tấn nhau a....
Buồn ngủ như gió lốc càn quét mà đến. Chờ Sesshomaru tắm rửa thay y phục xong cũng chỉ thấy một cục đỏ cuộn tròn trên giường hô hô ngủ say không biết trời đất.
Ánh mắt đạm bạc của Sát điện hạ rất nhanh nhu hòa xuống. Sesshomaru nhẹ nhàng mơn trớn gò má hồng hồng phồng lên của Inuyasha, nhẹ nhàng trích xuống khuyên tai của thiếu niên. Trong chớp mắt, khuôn mặt thiếu niên rõ ràng bớt kiều nhược đi vài phần.
"....Sessho.... maru... " Tiếng kêu rất nhỏ vang lên, tựa như lông vũ không ngừng cọ loạn trong lòng. Bạch y thiếu niên hơi gợn lên khóe miệng, nhẹ nhàng phủ thêm chăn cho Inuyasha.
Cho dù có chuyện gì xảy ra, chỉ cần ngươi không buông tay ta ra, chúng ta vĩnh viễn sẽ luôn sát cánh.
Inuyasha.
Lộc cộc hai tiếng, cánh cửa bên ngoài vang lên vài tiếng kẽo kẹt rất nhỏ. Khí thế quanh người Sesshomaru rất nhanh sắc lạnh đứng lên, khiến Inuyasha đang ngủ cũng vô thức run một chút.
Nhanh tay đè lại thiếu niên đang muốn tỉnh dậy, tầm mắt Sesshomaru rơi xuống cánh cửa phòng cách đó không xa. Trên vách giấy mỏng manh, có bóng người màu đen hắt trên cửa lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986785/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.