Inuyasha chợt thấy khác lạ trong người, vô thức đưa tay túm lấy vạt áo. Sesshomaru phía trước chỉ huy hướng đi của bạch điêu, nhận ra động tĩnh rất nhỏ của hắn thì nghi hoặc nghiêng đầu:
" Có chuyện? "
Rõ ràng tiếng gió gào thét rất lớn, Inuyasha lại nghe không sót một chữ. Thiếu niên rầu rĩ tựa vào tấm lưng trước mặt, phập phồng trả lời: " Không có.... Chỉ là cảm giác trong lòng đột nhiên khó chịu không rõ...."
Inuyasha không biết nguyên nhân của sự khó chịu này đến từ đâu, cuối cùng chỉ có thể quy kết cho dự cảm không tốt cho chuyến đi này. Thiếu niên không có phát hiện, viên ngọc trên cổ hắn cũng như Sesshomaru vừa ảm đạm đi rất nhiều.
Có lẽ giác quan thứ sáu của thiếu niên rất tốt đi.
Sesshomaru cảm giác hắn đã tốt hơn liền không tiếp tục truy hỏi. Tuy hắn vừa nãy cũng vô thức nhận được thứ gì đó khác thường, nhưng hiện tại không phải lúc để nghĩ những thứ vụn vặt đó:
" Đừng nghĩ nhiều. Có tên kia lo rồi, ngươi còn lo chuyện gì?"
" Chỉ là dự đoán thôi...." Inuyasha ở phía sau lén lút làm mặt quỷ, đột nhiên sực nhớ ra: " Phải rồi, ta quên mất có chuyện muốn nói. "
Sesshomaru chỉ hơi nghiêng đầu: " Chuyện? "
" Ừ. " Thanh âm của thiếu niên rõ ràng trầm thấp hơn nhiều, thể hiện rõ mức độ quan trọng của nó: " Là về sama."
Mikazuki tên kia?
Chủ đề này rõ ràng lấy được sự chú ý của Sesshomaru. Bạch y thiếu niên thả chậm tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986779/chuong-111-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.