Tham dự tế điển có hơn nửa là nhân loại, vì vậy, một câu nói của Tomoe giống như hòn đá đánh động mặt hồ đang yên ả, khiến nó gợn sóng lăn tăn.
Đã rất lâu ở Tây quốc, kể từ khi nhị điện hạ xuất thế, nhân loại không còn bị khinh thị như thế. Một câu của Tomoe không chỉ đem toàn bộ nhân loại ở đây đắc tội, mà còn khiến tất cả thêm một tầng hiểu biết về sự cao ngạo vô duyên này.
Katsumiku lạnh lẽo nhìn nàng ta, ánh mắt có thể so với Sesshomaru bình thường, đem người đông cứng chỉ với một cái nhìn.
Mikazuki chỉ cười nhạt một tiếng mà không nói gì hơn, nhưng như vậy cũng đủ để tất cả hiểu thái độ của hắn. Có lẽ sự nuông chiều không cần thiết của Hồ tộc cuối cùng cũng dạy dỗ ra được một vị công chúa chua ngoa đanh đá.
" Ngươi hôm nay chưa súc miệng đi?" Thiếu nữ yên lặng nãy giờ cuối cùng cũng mở miệng, thanh âm trong sáng êm dịu, nhưng lời nói ra thì không hề thiếu một phần sắc sảo nào: " Thảo nào chỗ này có mùi hôi như vậy. Không cảm thấy ngươi đang vấy bẩn tế điển sao? "
Tomoe khi nào chịu qua loại vũ nhục này, không khống chế được giận dữ vung tay: " Ngươi...."
Không ai có ý định ngăn cản nàng ta, bởi vì ánh mắt của ai cũng đều mang tâm thái xem kịch vui. Mikazuki thở dài, cũng không rảnh phân thần ra chú ý thêm nữa. Nhưng dù đã không có ai cản trở, một bạt tai này của Tomoe vẫn không đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986735/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.