Người ghé thăm đương nhiên là Naraku đã lâu không thấy. Hắn dùng một cái áo choàng đen phủ kín bản thân, chỉ lộ ra góc cằm trắng nhợt của Kagewaki, nhưng mùi vị yêu khí thì không thể nào thay đổi được.
Naraku sớm biết bản thân không giấu được cảm quan của người kia, rất bình tĩnh đối diện. Khi biết bản thân đụng phải đối thủ thế nào, hắn đã sớm chuẩn bị tinh thần sẵn sàng cho việc này. Hắn trầm mặc lật ra mũ trùm, khuôn mặt ôn hòa của Kagewaki trên người hắn lại mang theo nét tàn nhẫn khó giải:
" Ngươi hồi sinh hắn là có mục đích gì? "
" Hm?" Mikazuki nhướng mày, động tác trên tay không có dừng lại: " Cách nói chuyện vô ơn đó là thế nào a? Ngươi hình như nên suy xét lại cách cư xử của mình thì hơn. Không phải ngươi nên biết ơn khi ta đã giúp ngươi làm một việc không tưởng đó sao? "
Bàn tay trong áo choàng hơi siết lại, Naraku cười nhạo một tiếng: " Biết ơn? Ngươi hẳn là nói rõ mục đích của mình đi. Không cần vô nghĩa nhiều như vậy! Ta không tin ngươi đem hắn cướp khỏi tòa thành đó chỉ để hồi sinh hắn một cách đơn thuần thế này. "
Giọng nói của hắn đã ẩn ẩn nhiều ít tức giận, nhưng Mikazuki vốn không để ý cảm xúc của người lạ. Khóe môi khẽ cong lên, Mikazuki cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu, nhàn nhã xoay xoay cành hoa vừa cắt xuống trong tay:
"Mục đích? Quả thật là có nha! Nhưng ngươi lấy quyền gì chất vấn ta a? Bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986727/chuong-90-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.