Sau câu nói của Inuyasha, cả Tần Lâu Các lặng ngắt như tờ.
Thiếu niên nghi hoặc không thôi. Không lẽ hắn vừa nói thứ gì rất kinh khủng sao? Sắc mặt bọn họ thế nào đều như ăn phải ruồi thế kia?
Những tu sĩ xung quanh lén lút lùi từng bước một.
Bọn hắn thật sự chưa muốn chết sớm như vậy đâu. Đại đạo đăng tiên còn chưa đi được bao xa, vì cớ gì cứ luôn bị cuốn vào mấy cuộc long tranh hổ đấu thế này? Làm ơn để tâm đến suy nghĩ của người khác coi!
Sesshomaru tùy ý điểm qua sắc mặt của nhân loại có mặt ở chỗ này, ai nấy đều vô cùng khó coi. Có vẻ nữ nhân này địa vị cũng không thấp nhưng, mà.....
Thật ngại quá, chỗ dựa của ngươi đủ cao sao?
Thêm vào nữa, lấy thực lực hiện tại của Inuyasha và hắn, hoàn toàn không đến lượt đám người này ở đây khoa chân múa tay. Bọn hắn ở thế giới này đã có thể so với Đại Thừa sơ kỳ lão tổ, lại thêm khả năng khiêu chiến vượt cấp của Sesshomaru, Ngọc Phù Yên cũng chỉ là một cái gai bé xíu trong mắt hai huynh đệ bọn họ.
Trở lại chủ đề câu chuyện, Ngọc Phù Yên lúc này đã giận đến tái mặt. Không cần phỏng đoán cũng có thể biết được, lão nữ nhân lúc này có bao nhiêu tâm tư muốn đem Inuyasha ra lăng trì. Nở một nụ cười âm ngoan lạnh lẽo, Ngọc Phù Yên tế xuất pháp bảo trong tay mình, là một bộ song kiếm màu bạc sắc bén:
" Quả nhiên không được cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986686/chuong-76-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.