Nói là hoa hải, đương nhiên là có rất nhiều hoa. Khác biệt lớn nhất ở đây là có một khoảng hoa mà Trương Quân nhận không ra chủng loại. Thứ hoa này chiếm ít nhất một phần ba diện tích hoa hải, nhan sắc diễm lệ lạ lùng. Cánh hoa đỏ tươi kiều diễm ướt át, mùi hoa nồng đượm mà không gay gắt, đẹp có chút trí mạng, khiến hắn không khỏi liên tưởng đến anh túc. Mỹ lệ một cách bí ẩn, lại nguy hiểm một cách hấp dẫn.
Trương Quân vô thức day day trán. Không biết là do màu sắc hay là mùi hương của loài hoa lạ này mà hắn lại cảm thấy mệt mỏi bất chợt như vậy. Giống như tối hôm qua ngủ không đủ, ngày hôm nay liền dễ buồn ngủ vậy.
Trước mắt có hơi nhoáng lên, Trương Quân lập tức phát hiện không đúng. Nhưng chờ đến khi hắn nhận ra bất thường, thân thể không rõ lí do vô lực dần. Chẳng mất bao lâu, "khách nhân bất đắc dĩ " đã ngã xuống giữa những đóa hoa lạ kia.
" Hm?"
Có tiếng ai đó vang bên tai. Trương Quân cố mở to mắt theo bản năng, lại chỉ thấy một mảnh trắng xóa.
Cùng với đôi mắt màu u liên xinh đẹp hiện ra trong thoáng chốc.
" Người nào vậy?" Hàn Tam Nguyệt khó hiểu nhìn nam nhân nằm bên chân, buồn bực hỏi: " Ta chỉ mới đi một buổi sáng, thế nào trong nhà lại có thêm người lạ rồi?"
" Này ngươi hỏi ta?" Chước Ngọc Khanh khinh bỉ nhìn hắn: " Trước tiên không phải nên ném ra ngoài sao?"
" Này... " Ngạn Nhược U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986657/chuong-65-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.