Đúng như Inuyasha lo lắng, Irasue vừa nhìn thấy ba người bọn hắn liền lập tức nhào lên.
Đúng hơn là nhào thẳng vào hắn.
" Nha nha nha... " Irasue vẻ mặt mãn nguyện beo má hồng y thiếu niên:" Hảo nhi tử có phải quên người mẹ này rồi không a? Lâu như vậy cư nhiên không về thăm mẹ ngươi! "
" Đau... " Inuyasha hít một ngụm khí lạnh, học ngoan phân ra một tay đem Sesshomaru đang định tẩu thoát kéo lại: " Không thể chỉ phạt một mình ta a! Còn hắn thì sao? "
Sesshomaru nhướng mi. Lá gan ngược lại phì a. Còn dám đánh chủ ý lên hắn.
Vì vậy, Sát điện hạ chậm rì vươn một tay ra, bất ngờ beo má còn lại của thiếu niên:" Ngươi vừa nói gì? "
Irasue há hốc mồm, quên cả việc chọc phá tiểu nhi tử, hai mắt trợn tròn nhìn đại nhi tử:" Ngươi kỳ thực không phải Sesshomaru có đúng không? "
Sát điện hạ ý vị thâm trường liếc mắt.
" Cái kia....." ^_^|| Mikazuki lau mồ hôi:" Chúng ta có thể vào trong bàn tiếp a.... Không cần tổn thương hòa khí như vậy...."
Cái nhà này hình như sắp không còn ai bình thường nữa.
→_→ Thân ái, từ lúc ngươi đến thì giấc mơ người thường đã quá xa với cái nhà này rồi.
Irasue nuối tiếc nhéo thêm một cái, mặt nghiêm túc nói:" Hảo! Nói chính sự! Chúng ta vào trong trước! "
Inuyasha oán giận xoa xoa hai má đã bị nhéo đến đỏ bừng, không dám hé răng nửa lời. Chỉ sợ hắn nếu dám hô thêm câu nào nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986651/chuong-65-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.