Inuyasha không hối hận vì đã lén lút rời đi nhóm người Kagome. Ngược lại, thiếu niên cảm thấy quyết định của mình mới là tốt nhất cho bọn họ.
Hắn không muốn đem bọn họ kéo vào sâu hơn chuyện này. Đây là chuyện riêng của hắn, không liên quan gì đến họ cả. Nhóm Kagome vốn chỉ là nhân loại, ngay từ đầu đã không nên cùng bán yêu như hắn dây dưa.
Một lần nữa dừng chân tạm nghỉ, thiếu niên cau mày lau đi mồ hôi trên trán. Chiếu theo tốc độ này, e là còn cần một ngày một đêm nữa hắn mới có thể đặt chân lên địa thế Đô thành. Đây đã là tốc độ nhanh nhất mà hắn có thể đạt được, không thể nào rút ngắn thời gian hơn nữa.
Inuyasha chậm rãi đi bộ thêm một lúc, dưới ánh nắng chính Ngọ chói chang tìm đến được một khe suối nhỏ.
Cả buổi sáng nay lúc nào hắn cũng có cảm giác như bị ai đó không ngừng theo dõi. Yêu khí trong gió rất nhạt, khiến hắn vô pháp phân biệt rõ là yêu quái gì sẽ bám đuôi một bán yêu chẳng có gì nổi bật như hắn. Inuyasha vẫn luôn dành ra một phần cảnh giác với hơi thở lén lút kia, nhưng dường như kẻ bám đuôi có chỉ ý định chọc phá sự chú ý của hắn, chưa từng lộ diện dù chỉ một lần.
Inuyasha không những không thả lỏng phòng bị, thay vào đó càng thêm cẩn thận mỗi khi có động tĩnh lạ. Xem ra kẻ kia ôm tâm tư không nhỏ tìm đến giám sát hắn chặt chẽ. Nhưng bọn chúng muốn cái gì ở hắn?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986642/chuong-62-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.