Chương trước
Chương sau
Inuyasha mấp máy môi, khàn khàn lên tiếng: " Ai khóc? "

Có bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm hắn. Inuyasha thân mình cứng đờ, không kịp phản ứng liền bị ép buộc ngẩng đầu lên. 

Chủ nhân của bàn tay kia đang nhàn nhạt nhìn hắn, đôi mắt kim sắc so với hắn còn muốn hẹp dài xinh đẹp đơn giản liền đem thân thể hắn khóa lại. Hơi nước mờ mịt trong mắt còn chưa kịp tan đi, Inuyasha ngây ngốc cùng ca ca hắn hai mắt tương đối. 

Trên cằm đột nhiên truyền đến đau đớn rất nhỏ khiến hắn hơi cau mày. Inuyasha không để ý bàn tay người nọ còn kiềm giữ cằm hắn, nghiêng đầu sang một bên: " Ngươi muốn hạ nhục ta thế nào nữa đây? "

Mỗi lần nhìn vào đôi mắt đó, đều sẽ nhớ đến vẻ chán ghét từng thấy được trong đó, tim đều sẽ co rút lại đau đớn. 

Bản thân thật vô dụng. Lâu như vậy lại vẫn không thể bỏ được thói quen có hắn ở cạnh. Rõ ràng bọn họ chỉ gắn bó không quá năm năm,... 

Gắn bó gì chứ? Hoàn toàn là bản thân đơn phương phụ thuộc mới đúng... 

Nhìn hơi nước có dấu hiệu muốn quay lại trong đôi mắt to tròn, Sesshomaru yên lặng không nói gì. Hắn đột nhiên buông tay ra, trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương xoay người đi về một phía trong bụng cha hắn. 

Inuyasha khó khăn chống người ngồi dậy, hoàn toàn không biết ca ca mình đang có ý định gì. 

Tại sao không như những lần trước khinh miệt hắn? Là đã chán ghét đến không muốn lên tiếng? Hay đã đem hắn nhìn thành kẻ xa lạ? Tựa như bọn họ chưa từng có một mối quan hệ nào? 

Ở đầu gương bên kia, Mikazuki yên lặng thổ tào trong lòng. Nhìn thấy phản ứng khác thường của Sesshomaru, hắn lập tức liền biết Sesshomaru muốn làm gì. 

Sự việc tựa hồ có tiến triển không ngờ đâu.... Thật đáng mong chờ a... 

Thấy Inuyasha còn thật muốn ngồi ngốc thêm một lúc nữa, Sesshomaru không kiên nhẫn quay đầu ra lệnh:

" Lại đây. "

" A?"

Tiểu bán yêu đương nhiên theo không kịp mạch suy nghĩ của hắn, ngốc hồ hồ tròn mắt nhìn. Sesshomaru chưa bao giờ nghĩ phải lặp lại lần thứ hai: " Ta nói, lại đây. "

Hồng y thiếu niên vô thức làm theo, loạng choạng đứng dậy bước về phía Sesshomaru. Cổ tay vẫn còn hơi đau đớn nhắc nhở hắn tất cả mọi việc đang diễn ra đều không phải là ảo mộng nhất thời.

Inuyasha tâm trạng khác thường tiến đến trước mặt Sesshomaru, gần đến nỗi hắn cũng không dám nghĩ tiếp. Người sau hơi nhích người sang một bên, để lộ ra một thứ được chắn phía sau. 

Thiết Toái Nha.

Inuyasha không biết uy lực của nó lớn như thế nào, có thể khiến Sesshomaru trước đây miệt mài theo đuổi, nhưng bộ dáng hiện tại thì....

Hắn liên tưởng không nổi thần binh lợi khí phải có bộ dáng thế nào, nhưng chắc chắn không phải là như vậy!

Mỗ gia trưởng bóp cổ tay, thâm thâm tán đồng phản ứng của Inuyasha. Cái khác không nói, riêng vẻ ngoài của Thiết Toái Nha liền rất có khả năng lừa người. Trông nát nát lạn lạn vậy ai nghĩ ra nó là một trong ba thanh kiếm tối thượng của đương thời cơ chứ! Thật sự không hổ thẹn với chữ " Toái " trong tên của nó ni.

Inu no Taisho rốt cuộc đã nghĩ cái gì lúc yêu cầu rèn thanh kiếm này vậy? 

Vẻ mặt quỷ dị của Inuyasha Sesshomaru sớm thấy nhưng không thể trách. Tiện nghi ca ca hung hăng gõ đầu hồng y thiếu niên một chút, vươn tay về phía thanh kiếm phá đổ lạn không thành hình dạng. 

Không ngoài dự đoán, kết giới của Thiết Toái Nha cự tuyệt hắn. Bàn tay thon dài bị kết giới bắn ngược trở lại. Inuyasha sợ hãi túm lấy tay hắn:

" Ngươi sao không? "

Đầu ngón tay đã có chút cháy xém. Sesshomaru để mặc cho hồng y bán yêu xem xét vết thương, đôi mắt kim sắc lại rơi vào chuôi kiếm Nanh Quỷ.

Mảnh ngọc màu đỏ vừa vặn tắt lụi ánh sáng, trở về làm kiếm tuệ vô hại. 

Là nó bảo vệ hắn khi nãy? Do được luyện từ sợi tóc của Inuyasha? 

Bạch y thiếu niên rơi vào trầm tư, khẽ liếc ngốc đệ đệ còn đang nóng vội muốn băng bó vết thương cho hắn, bất ngờ gọi thành tiếng:

" Inuyasha. "

Bàn tay đang cầm tay hắn run lên, bán yêu vẻ mặt không thể tin được ngẩng đầu nhìn hắn. Sesshomaru nghe thấy chính mình mở miệng hướng dẫn: " Đem thanh kiếm trên đài rút ra. "

Inuyasha trầm mặc nhìn hắn, lại vẫn ngoan ngoãn làm theo. Bàn tay thiếu niên ban đầu cũng chịu kết giới kháng cự một phần, lại rất nhanh được trấn an xuống dưới. Inuyasha cẩn thận nắm lấy chuôi kiếm, vận sức đem lưỡi kiếm còn ghim lại trong đài rút ra. 

Tiểu bán yêu đưa mắt nhìn huynh trưởng nhà mình. 

Còn muốn hắn làm gì nữa đâu? 

Việc gì sẽ quan trọng đến mức cần thiết phải gọi tên của hắn?

Sesshomaru nhàn nhạt quan sát vẻ mặt biến hóa của hắn, chậm rãi nói: " Từ giờ cho đến lúc ngươi học được cách sử dụng nó, ta sẽ vẫn tìm cách đoạt lại Thiết Toái Nha. "

" Phụ thân đã tin tưởng giao nó cho ngươi, nhưng ta sẽ chỉ tin vào những gì mắt mình thấy được. "

" Nếu ngươi không thể học được cách sử dụng Thiết Toái Nha... "

Tạm dừng một lát, ánh mắt lạnh lẽo sắc bén của Sesshomaru mạnh mẽ chiếu thẳng vào mắt Inuyasha: " Cả đời cũng đừng mong có được sự tán đồng từ ta!"

Inuyasha không tin được vào lỗ tai của mình, hai mắt trợn tròn nhìn ca ca của mình, sâu nơi đáy mắt là vui sướng bất ngờ không thể kiềm chế: " Ngươi nói thật sao? Không lừa ta? Ta có thể có được sự chấp thuận của ngươi? "

Bạch y thiếu niên trên trán bật ra vài đạo gân xanh, không kiên nhẫn quay đầu: " Ta chưa từng nói gì! "

" Khoan đã! " Inuyasha nhảy dựng, vội vã bắt lấy tay áo màu trắng:" Ngươi không nói dối đúng không,..... ca ca?"

Bước chân Sesshomaru hơi dừng, lạnh nhạt chuyển lời:" Còn muốn xem biểu hiện của ngươi. Ta... "

Lời nói còn lại đều dừng lại trong cổ họng, toàn bộ không có cơ hội nào để nói ra. 

Bởi vì hồng y thiếu niên đã hung hăng ôm chặt lấy thắt lưng của hắn. Cái đầu bạc cố chấp đụng trúng áo giáp cứng rắn, lại chết sống không chịu buông ra.

Mikazuki ôn nhu mỉm cười, đem Hoa Kính thu lại, không có tiếp tục quan sát bọn họ. Đã không còn cần thiết nữa. 

Toàn bộ chuỗi sự việc này ít nhiều có công của hắn đi? 

Sesshomaru sở dĩ có thể buông bỏ Thiết Toái Nha dễ dàng như vậy, nguyên nhân lớn nhất vẫn là vì Nanh Quỷ trong tay. Thanh kiếm kia khiến cảm giác cường liệt của Sesshomaru đối với Thiết Toái Nha vơi dần, cuối cùng biến mất. Thiếu niên tôn trọng quyết định của Inu no Taisho, đem Thiết Toái Nha lưu lại cho Inuyasha đều là do năm năm ngắn ngủi sống chung giữa hai người bọn họ. Tiểu bán yêu ít nhiều lưu lại trong lòng Sesshomaru một chút cảm giác thương hại cùng đồng tình, đem bóng ma của Thiết Toái Nha từng bước một đè xuống. 

Tóm lại là, Sesshomaru đã có một thanh kiếm hợp thân, đương nhiên sẽ không quá bắt buộc với Thiết Toái Nha. Lại thêm ý niệm của Inu no Taisho muốn đem Thiết Toái Nha để lại cho Inuyasha, càng là thuận lý thành chương đem Sesshomaru tránh xa Thiết Toái Nha. Hiện tại trạng thái này của Sesshomaru cũng chỉ là do tâm tồn không cam một chút mà thôi. 

" Hàn Tam Nguyệt. "

" Hàn Tam Nguyệt! "

Chước Ngọc Khanh nghiến răng nhìn mỗ yêu nhân còn đang thần du. Người được gọi hoảng hoảng đầu, ánh mắt cuối cùng cũng có tiêu cự nghi hoặc nhìn hắn. 

Gọi làm cái quỷ gì a?

Chước Ngọc Khanh trên trán treo thêm vài đạo hắc tuyến, trừng mắt:" Hỏi ý ngươi kìa! "

" A?" Hàn Tam Nguyệt chả hiểu mô tê gì quay đầu. 

Cả vạn người trong quảng trường đang trầm mặc nhìn hắn. Người chủ trì đại hội càng là không biết nói gì, cũng không dám nói gì, mắt to mắt nhỏ cùng Ngạn Nhược U và Chước Ngọc Khanh trừng nhau. 

Hàn Tam Nguyệt không chút nào ý thức được lỗi lầm thất thần của mình, nhạt nhẽo cười ha hả:" Xin lỗi, không biết chư vị nói đến đoạn nào rồi? "

Người chủ trì đại hội của chính đạo tu sĩ một ngụm lão huyết nghẹn trong cổ họng, phun ra không được nuốt vào không xong. 

Chủ đề đi xa.

Trở lại khung cảnh cũ, Inuyasha còn đang ôm chặt ca ca hắn không chịu buông tay. Sesshomaru rũ mi, ngược lại mặc kệ hắn muốn ôm bao lâu liền ôm. 

Chờ cảm xúc của Inuyasha bình thường trở lại đã là chuyện của nửa giờ sau. Hồng y thiếu niên lấy tay áo cọ đi mạt nước khả nghi bên khóe mắt, ánh mắt hồng hồng nhìn người trước mặt. 

"... " Sesshomaru có ba giây yên lặng không nói:" Khóc đủ? "

Inuyasha lúng túng nghiêng đầu: " Ai khóc? "

Bạch y thiếu niên không quá quan tâm nội dung câu trả lời, xoay người:" Nếu khóc đủ rồi nên rời đi. Nhớ kỹ những gì ta đã nói. "

Thấy hắn thật muốn đi ngay lập tức, Inuyasha luống cuống bắt lấy tay đối phương:" Nếu.... Nếu ta dùng không được nó đâu? "

Đôi mắt kim sắc không chút thay đổi nhìn hắn:" Nếu dùng không được đừng bao giờ nghĩ xuất hiện trước mặt ta. Ta vĩnh viễn không chấp nhận kẻ vô dụng nào mang huyết mạch của phụ thân trong người. "

Bên ngoài kết giới, Kagome đã loanh quanh tại chỗ hơn nửa giờ. Thiếu nữ tâm thần không yên thấp thỏm nhìn vào bên trong, lại vẫn chỉ thấy được một mảnh sương khói mờ mịt. 

Bọn họ làm thế nào lâu như vậy? Liệu Inuyasha có khả năng chống lại Sesshomaru không ni? Không có nàng giúp đỡ rút Thiết Toái Nha ra, Inuyasha làm sao có khả năng thắng được Sesshomaru? Hắn có làm sao không? 

Làm sao đây? Phải làm thế nào đây? 

" Ngươi có thể ngồi im một lúc sao? " Jaken quả thật không thể nhịn thêm nữa:" Ngươi còn muốn đi đến lúc nào nữa? "

Thiếu nữ ánh mắt u ám nhìn hắn, Jaken lập tức im bặt không nói.

Hắn vẫn còn nhớ trận đòn đáng sợ khi nãy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.