Inuyasha bỗng có dự cảm không tốt, cánh tay hơi khựng lại. Lá cỏ sắc bén cứa qua, để lại một vết xước nhợt nhạt, rồi lại nhanh chóng biến mất.
Hắn hừ khẽ một tiếng, đem cảm giác kỳ lạ trong lòng bỏ qua.
Hẳn là sẽ không có chuyện gì đi.
Tẩm điện Tây quốc. Mikazuki đột nhiên run tay, ngọc thạch trong tay nhẹ nhàng rơi xuống, vỡ nát. Thị nữ giật mình cúi người dọn dẹp, nhịn không được than thở:
" Chất ngọc sao lại kém như vậy? Chỉ rơi một cái liền vỡ là thế nào? Cống phẩm này là giả đi?"
Mikazuki đờ đẫn nhìn hai tay của mình. Đôi mắt tím vô hồn không một gợn sóng.
Có thứ gì đó hắn chưa kịp chú ý đã xảy ra thì phải. Là Sesshomaru? Hay là Inuyasha?
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân nhộn nhịp. Mikazuki cảm nhận được yêu khí của Irasue, tâm thần vừa động, nói với thị nữ bên cạnh: " Nói với phu nhân, ta đi trước một bước. "
Một trận quang mang màu tím sáng lên, bảo tọa trên cao liền trống rỗng không còn bóng người.
- -- -----Ta là tiểu bảo bảo phiền lòng phân cách tuyến --- ---------
Kikyo bận đi xa tìm dược liệu, vì vậy việc đưa thức ăn cho Onigumo được giao cho Inuyasha.
Bán yêu trong lòng vô cùng buồn bực, cuối cùng vẫn xị mặt xách giỏ chạy lên núi. Nếu không phải tên kia là do hắn kéo về, hắn thật muốn đem tên kia ra đánh một trận cho hả dạ. Không may là Kikyo vì đề phòng hắn bộc phát đem người tiễn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986544/chuong-30-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.