Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Dao mang thai một tháng, được rồi, cả hai người đều chẳng biết gì cả, muốn ăn là ăn, muốn uống là uống, muốn đánh nhau là đánh nhau, muốn ấy ấy là cứ ấy ấy!

Lục Dao mang thai hai tháng, Lục Dao phát hiện rõ ràng là sức ăn của mình tăng! Một buổi tối nào đó hai người đang ấy ấy thì bỗng nhiên Lục Dao kêu đau bụng! Quách Phương lập tức ôm bảo bối nhà mình xông vào nhà Hoa Kiêu!

Lục Dao mang thai ba tháng, đau khổ bị bọn Diệp Tiểu Kiếm vây xem! Quách Phương từ đó biết được Lục Dao mang thai, bắt đầu khoe khoang với bọn họ, đám người Lý Uy Vũ thấy Quách Phương luôn miệng nói mà đánh hắn vài cái, khoe khoang là ghét nhất đúng không, bọn ta mới không thèm hâm mộ ghen tị hận đâu!

Lục Dao mang thai bốn tháng, bụng nhỏ đã hơi nhô lên rõ ràng, vì thế mà Quách Phương liền sinh ra một tật xấu mới đó là sờ bụng Lục Dao! Lục Dao mang thai tính tình trở nên khó chịu, mỗi ngày đều đem tay của Quách Phương cấu nhéo đến từng cục xanh tím.

Lục Dao mang thai năm tháng, tiết trời cũng sắp qua tháng bảy, Lục Dao mặc y phục Phá Lỗ mà còn thấy nóng không chịu nổi, y ngồi dưới tán cây bên bờ sông phe phẩy cây quạt. Quách mỗ thì đang ôm một đống dưa hấu xuống sông ướp lạnh, dưa hấu ướp lạnh cho vợ ăn, bản thân ướp lạnh cho đỡ nóng!



Phá Lỗ Minh Giáo chắc ai cũng biết =))

Lục Dao mang thai sáu tháng, thời tiết càng ngày càng nóng, Lục Dao không ra khỏi nhà, mỗi ngày đều mặc độc cái quần lót nhỏ đi đi lại lại trong phòng. Quách Phương từ chỗ Hoa Kiêu biết được có thể ấy ấy ấy từ phía sau, rốt cuộc lau nước miếng bên mép đem Lục Dao tha lên giường dịu dàng ấy ấy, một lần, rồi một lần! Thật sự chỉ có hai lần mà! Rất đáng khen đúng không?! Và đương nhiên là tới trưa hôm sau hắn bị phạt quỳ bàn giặt.

Lục Dao mang thai bảy tháng, Quách Phương lo lắng vuốt bụng Lục Dao, “A Dao, ngươi nói xem đến lúc đó bảo bối từ đâu đi ra a? Chẳng lẽ là….” Cẩn thận xem xét bên dưới của Lục Dao. Lục Dao bực mình nghiêm mặt lấy qua cây gậy đập cái bốp, cút!

Lục Dao mang thai tám tháng, Hoa Kiêu nói tới tháng tám rồi thì cần phải chăm sóc chu đáo hơn nữa, cho nên Quách Phương không mỗi ngày đi cướp bóc nhà sư huynh sư tỷ sư muội nữa, mỗi ngày đều không muốn rời khỏi Lục Dao! Nhìn thấy bộ dạng không chút tiền đồ của Quách Phương, ngốc ngốc xoa bóp chân mình, Lục Dao đá đá hắn, nói muốn ăn mứt quả! Vì thế Quách mỗ với trái tim nhiệt tình chăm sóc vợ chạy đi, chợt nghe thấy tiếng chiếp chiếp gâu gâu đang đùa giỡn vui vẻ, sau đó đồng chí Quách Phương ngậm một xâu mứt quả thắng lợi trở về. Ngoài cửa loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng Diệp Tiểu Kiếm giơ trọng kiếm muốn phá nát căn phòng!

Lục Dao mang thai chín tháng, Quách Phương ba ba muốn bùng cháy, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, bụng lớn như vậy A Dao có sao không? Cục cưng làm sao đi ra? A Dao có khi nào…..Không không không, nói lung tung nói lung tung, nhưng mà, cục cưng có thể không cần không? Ta chỉ cần có A Dao là đủ! Thật mà! Im lặng rút ra bàn tay bị nắm chặt, Lục Dao bắt đầu nổi bão cầm gậy lên, người nào đó mặt mũi bầm dập ôm chặt vợ, tổ tông, đừng cử động mạnh được không?!

Quách Phương nắm cổ áo tha Hoa Meo Meo (tác giả) vào góc tường hỏi [uy hiếp]: “A Dao nhà ta rốt cuộc là sinh cục cưng như thế nào?”

Hoa Meo Meo trợn trắng mắt gỡ ra móng vuốt chuột, ho khan: “Khụ khụ, mẹ nó, A Dao đang trong tình thế khẩn cấp thế mà ngươi còn dám lớn tiếng như vậy với ta, tin hay không ta làm y rong kinh 3 ngày?!!”

“Mẹ nó, có phải mẹ ruột hay không hả?!” Quách Phương đem người siết lại lên tường.

“…………….Mẹ nó, có phải con ruột hay không hả?!!!!!!!”

Con ruột thả mẹ ruột xuống, ngồi xổm khoác cổ mẹ ruột tiếp tục bàn chuyện, nhận thấy được trên cổ bị cánh tay siết chặt, Hoa Meo Meo phe phẩy đuôi lấy lòng: “Con yêu, yên tâm, A Dao là con ruột của ta, làm sao ta lại để y chịu khổ. Không phải là sinh tử sao, đơn giản thôi! Yên tâm đi chăm sóc A Dao đi!”

______em là đường phân cách sinh tử______

Nói tới việc sinh tử của Lục Dao, thật sự là một chút đau cũng không có! Vừa tỉnh lại thì cục cưng đã ngoan ngoãn nằm trong lòng! Hỏi làm sao mà cục cưng ra, xấu hổ rồi, không biết!

Quả nhiên là đơn giản a! Quách Phương nắm trong tay hai quả trứng lớn, nghiến răng nghiến lợi, “Đậu xanh, mẹ ruột, ngươi có dám nói chuyện nghiêm túc với ta không?!!! Cái này là con mẹ nó cái gì hả? Con ta? Vậy ngươi nói cho lão tử, con lão tử vì sao lại là hai cái trứng hả? Đẻ trứng thoải mái cái em gái ngươi, ngươi thử rồi à? Được rồi, cút đi, lần sau gặp ngươi một lần đánh một lần!!!”

Quách Phương nghe Hoa Meo Meo giảng 100 điều ấp trứng xong, đem mẹ ruột dán lên tường lần nữa rồi vội vàng về nhà dỗ dành vợ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.