Đau đớn, phiền lòng và sự ấm áp bao phủ toàn thân là cảm giác đầu tiên xâm nhập vào ý thức của Tobirama. 
Hắn mở mắt ra, ánh nến nhu hoà rọi vào mắt hắn như thể đang nhìn thẳng vào mặt trời, khiến hắn phải chớp mắt liên tục một lúc mới có thể thích nghi được với ánh sáng ở trong phòng. Hắn ngây ngốc nhìn trần nhà, sau đó mới bất giác chú ý tới có người ngồi bên cạnh mình. 
Hắn nghiêng đầu, ánh mắt cảnh giác khi vừa nhìn thấy Kakashi đang gật gù liền trở nên nhu hoà. Hắn nheo mắt cẩn thận quan sát đối phương, sau khi xác nhận được rằng trên người y không có ngoại thương nghiêm trọng nào mới thả lỏng mà thở hắt ra. Ánh mắt của hắn lướt xuống cánh tay phải đặt một bên của y, dừng tại ngón út hơi câu lấy nhau của hai người, ánh mắt bình tĩnh hiện lên ý cười. 
"Tỉnh rồi cũng chỉ chú ý tới cái đó thôi hả?". 
Tobirama kinh ngạc quay đầu, bởi vì động tác quá mạnh liên lụy tới vết thương khiến hắn đau đớn mà hít hà một hơi. Đối diện với ánh mắt trêu chọc của Momoka, hắn ảo não nhíu mày, cũng không quá để ý tới việc hành động của mình lúc nãy bị người khác nhìn thấy, mà là mình luôn tự hào về năng lực cảm nhận, vậy mà lại không hề phát hiện ra Momoka vẫn luôn ngồi ở bệ cửa sổ. Rõ ràng nàng cũng không che giấu sự lưu động của chakra, nhưng phạm phải loại sai lầm này khiến hắn rất khó chịu. 
—Là do hiệu quả của chú ấn vẫn chưa hoàn toàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tobikaka-26-bach-ngan/1339063/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.