“Tuần trăng mật? Hai người chưa đi tuần trăng mật sao? Charles, ngài thật kì lạ, ngài thấy Rose nhà chúng tôi rất dễ bị ăn hiếp à?” Mellery bất mãn giơ quả đấm nhỏ thay bạn tốt, đây là chuyện quan trọng mà Charles dám không có kế hoạch à?
“Lúc đó rất bận nên hoãn tới giờ, bây giờ rất rảnh nên tôi tính dẫn Rose đi trăng mật bù, thế nào? Cô muốn đi chung à?” Charles đã biết rồi còn hỏi.
“Đi á? Có người thấy tôi đáng ghét thì tôi cũng không rảnh làm bóng đèn sáng chói lúc người ta đi tuần trăng mật đâu!” Charles nghĩ thầm: Cô còn biết mình bị người khác ghét à? “Được rồi, tôi trả vợ lại cho ngài, tôi đi đây, honey, đi du lịch trăng mật vui vẻ! Lúc về nhớ tặng quà cho tôi nhé!” Mellery tốt bụng nhường chỗ lại cho Charles, phóng khoáng rời khỏi đó.
“Ôi, may mà anh đến đúng lúc, không thì cô ta đã dẫn em chạy rồi” Dọc đường anh đuổi đến rất khó khăn đấy! Đến khi gặp vợ mà còn bị kinh hãi lớn như vậy.
“Anh thấy em dễ bị người khác dụ vậy à? Mặc dù em hơi động lòng với lời mời của cô ấy nhưng em sẽ không để anh ở nhà một mình đâu. Hơn nữa, anh ở nhà một mình khiến em không yên tâm” Rose nói xong thì lấy khăn tay của mình lau mồ hôi cho Charles.
“Haha, tại vì anh lo lắng cho em thôi, ai bảo người phụ nữ kia muốn chiếm lấy em làm gì?” Charles đưa đầu hưởng thụ sự phục vụ của vợ, ngoài miệng còn không quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-titanic-lac-vao-the-gioi-titanic/3250941/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.