Tôi ngơ ngác nhìn bàn tay của nam tử kia tới gần, lúc này mới ý thức được mình suýt chút nữa thì mất mạng, liền sợ tới muốn tè ra quần, lập tức một chút hảo cảm với ông ta cũng không cánh mà bay. Tôi vô cùng cảm kích nhìn về phía người vừa cứu mình một mạng.
Thì ra đó là một nữ tử dung mạo xinh đẹp như một đóa phù dung. Lúc trước tôi cứ tưởng mẫu thân mình là nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế gian này, bây giờ nhìn thấy nàng, mới biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn.
Ánh mắt nữ tử đầy kiên nghị: "Tả sư huynh, ta biết huynh vì chuyện không diệt được Ma giáo mà tâm trạng không tốt, nhưng nó cũng chỉ là một đứa trẻ..." Dù nàng không nói hết câu, có điều ý tứ thì mọi người đều rõ.
Nam tử được gọi là "Tả sư huynh" kia nghe vậy thì thản nhiên thu tay lại, cười lạnh: "Nhạc phu nhân, cô nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ Tả Lãnh Thiền ta trông giống kẻ sẽ ra tay đả thương một đứa trẻ hay sao? Lại nói, cho dù ta thực sự muốn dạy dỗ thằng nhóc này, cũng có liên quan gì tới cô chứ?"
Tôi ở bên cạnh nghe được lời này thì có một loại xúc động muốn hộc máu. Cho xin đi, nhân chứng kiêm nạn nhân là tôi còn chưa lên tiếng đâu, ông dựa vào cái gì mà mặt không đổi sắc tim không đập nhanh nói dối một cách trôi chảy như vậy chứ.
"Ta... " Nữ tử kia thoáng bối rối, hiển nhiên là chưa gặp qua người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tieu-ngao-giang-ho-trung-ke-roi-chay-mau/2187685/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.