Lúc này không khí thật ngưng trọng, các huynh đệ bên ngoài tiến nhanh vào sơn động. Khi vào đến nơi họ chỉ thấy khuôn mặt băng lãnh của sư phụ nghiêm khắc, nhất thời không dám nói lời nào.
Nhiếp Hoàn thấy máu thấm đỏ càng ngày càng nhiều, liếc mắt nhìn Hiểu Tinh Trần, ngụ ý thật rõ ràng, đang muốn lên tiếng thì Hiểu Tinh Trần đã giành nói trước: "Sư tôn, hôm nay đồ nhi cùng Nhiếp sư huynh đối luyện, kết quả luyện tập quá nhập tâm, bất tri bất giác đánh vào trong động. Vừa rồi sơ suất không cầm chắc kiếm, không cẩn thận làm ngã đồng lô lại còn đả thương Nhiếp sư huynh. Tất cả đều là lỗi của đồ nhi ạ."
Sư muội kia sau khi nghe Hiểu Tinh Trần nói thế, khuôn mặt trắng bệch, đôi môi run rẩy như muốn khóc tới nơi. Các đồ đệ khác lần đầu tiên thấy biểu cảm của nàng như thế. Nàng vốn là người khá kiêu ngạo, ít hòa đồng, cho dù kiếm pháp không hoàn thành, cùng lắm cũng chỉ nhướng mày, lần đầu tiên họ nhìn được sự sợ hãi xuất hiện trên gương mặt vốn băng lãnh của nàng.
Hiểu Tinh Trần thấy bộ dáng tức giận của sư tôn, lúc này cũng thật khẩn trương, Tiết Dương có thể cảm giác được trái tim Hiểu Tinh Trần đang đập bang bang như trống trận khiến hắn cũng nhất thời lo lắng: lần này thế nào y cũng bị phạt nặng.
Bão Sơn Táng Nhân một tay nhấc lư hương lên, sau đó nhìn thẳng Hiểu Tinh Trần, thanh âm run rẩy: "Hiểu Tinh Trần, từ trước đến nay ngươi là đồ đệ mà ta yêu thương nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tiet-hieu-ma-dao-to-su-chi-duong-dieu-tinh-tran/196397/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.