Đêm nay không có trăng. Bầu trời tối đen ảm đạm chỉ thấp thoáng vài ngôi sao lẻ loi lúc sáng lúc tắt. Cung Càn Thành vốn bề thế, uy nghi là vậy ấy mà đêm nay lại chìm trong bóng tối cô quạnh, tịch liêu không nói nên lời.
Hôm nay tâm trạng của Huỳnh Khang Kiện rất xấu. Lúc thượng triều hắn còn không đủ kiên nhẫn nghe mấy lão quần thần báo cáo và tranh chấp, bực tức cho bãi triều sớm. Lúc hồi cung lại nghe mật báo rằng Triệu An Bình đã bỏ trốn càng khiến tâm tình hắn tồi tệ hơn. Cho chuẩn bị sẵn 1 bàn tiệc rượu, hắn ngồi 1 mình đối ẩm với bóng đêm. Thỉnh thoảng lại có cơn gió lạnh buốt từ ngoài cửa sổ len lỏi vào, rượu làm người nóng lên nhưng cơn gió thổi đến càng khiến người nổi gai ốc. Mây gió vần vũ thế này chắc chút nữa thôi sẽ có mưa lớn. Nhưng hắn cũng chẳng quản chuyện thời tiết, điều duy nhất khiến tâm trạng hắn thay đổi lớn đó là hôm nay chính là ngày giỗ của Bách Hợp. Ấy vậy mà hắn lại không nhớ ra, phải đến khi quan tư tế mời hắn đi đến điện thờ hắn mới nhận ra mình đã quên mất điều này.
Một chén lại một chén, từng vò rượu thượng hạng cứ thế mà cạn đáy chỉ vì nỗi lòng buồn bực của hắn. Tậm trạng hắn giờ vô cùng hỗn loạn. Càng ngày hắn càng không kiểm soát nổi bản thân, chính hắn cũng nhận ra hắn đang biến thành 1 con người khác hoàn toàn vượt xa những gì hắn trù tính. Hắn từng nghĩ mình rất yêu Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tam-cam-doan-niem/2741268/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.