Bách Diệp quả thật là bị tình yêu tha hóa mà. Cô hôm trước tỏ vẻ tức giận đùng đùng với chàng, thế nhưng hôm sau đã không chịu được mà lại tìm đến chỗ chàng, chân chó nghe lời sai khiến. Mặc dù biết mình đáng ra nên tỏ ra cương liệt 1 chút để chàng sợ nhưng thấy chàng đến cái chớp mắt vì mình cũng không thì cô đành tự vỗ về trái tim bé bỏng phải bao dung, BAO DUNG. Cô luôn cố gắng đến sớm để nấu cho chàng bữa sáng trước khi chàng vào cung phục mệnh, rồi 1 mình ở nhà dọn dẹp. Đến tối chàng về, mâm cơm ngon lành nóng hổi luôn sẵn sàng chờ đợi. Đương nhiên thời gian ở lại biệt viện 1 mình khi đã dọn dẹp xong, cô đều tranh thủ đến phụ giúp Tử Lâm. Cuộc sống lại giống như trước kia, ngoài việc bị cấm ra ngoài lúc tối muộn ra thì cha dượng cũng không can thiệp đến bất cứ chuyện gì của cô. Cô mang Xám đến ở cùng chàng cho đỡ cô quạnh. Chàng không nói tỏ vẻ không quan tâm nhưng khi con mèo lại gần thì rất thích ôm nựng nó. Nhiều lúc cô thấy hối hận, từ khi Xám đến nó hoàn toàn chiếm hết sự chú ý của chàng. Cô có cố gắng mọi cách nhưng cũng chẳng được chàng quan tâm bằng 1 nửa nó. Nhìn con mèo nằm ngủ ngon lành trong lòng chàng mà cô nổi lên sát ý muốn đem nó đi làm thịt. Cô ghen đấy, ghen cả với 1 con mèo, thì đã sao.
Những cơn gió cuối hạ còn mải rong ruổi vờn những chiếc lá xoay tít trong không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tam-cam-doan-niem/2741230/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.