Menfuisu lười biếng ngồi dưới tàn cây nghỉ ngơi.
Ta ở trong tẩm cung vài ngày thấy chán nản liền chuẩn bị ra ngoài tản bộ,không nghĩ tới lại đụng phải Menfuisư, trong lòng lập tức nổi hỏa. Lẽnào hoàng cung Ai Cập không đủ lớn, vì sao dù cẩn trọng thế nào nhưngcuối cùngvẫn đụng phải hắn? Vất vả lắm mới thoát khỏi Ari, giờ thì đụngphải Menfuisư, đúng là tránh vỏ dưa đụng vỏ dừa.
Ta thực sợMenfuisư. Nam nhân này lại có thể đồng ý đưa người tỷ tỷ đã yêu hắn từnhỏ đem gả cho một nam nhân đầy dã tâm Ragashu kia. Cuối cùng vì Carolmà đối địch với Asisu. Quả thật Asisu có sai, nhưng đổi lại nếu ai ở vịtrí của nàng thì cũng không thể không vì lửa giận công tâm mà làm sai.Trọng yếu là nam nhân này trước thay lòng đổi dạ, không chiếm được hắnchẳng phải tốt hơn sao? Ngạn ngữ nói, thê không bằng thiếp, thiếp không bằng cướp, cướp không bằng trộm không thấy. Trước giờ hắn nghĩ muốn cái gì thì dễ dàng có được cái đó, đột nhiên lại xuất hiện thứ không thểnắm giữ, không theo ý muốn của hắn như thì rất dễ khơi dậy hứng thú củahắn, nên chuyện hắn bị Carol hấp dẫn rồi yêu nàng cũng không có gì lạ.
Ta suy xét một lúc, vẫn là đến chỗ Menfuisu. Hắn lười nhác mở mắt, mỉmcười với ta. Tâm ta lại hoãn. Khó trách Asisu yêu hắn như vậy. Tuy hắnvẫn còn có nét trẻ con nhưng cũng có đủ năng lực mê hoặc nữ nhân. Dù chỉ là một nụ cười nhẹ nhàn nhạt nhưng cũng khiến ta có cảm giác thụ sủngnhược kinh.
“Menfuisu” Ta đứnng nhìn nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ta-la-asisu/188549/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.