Sóng nước vỗ nhẹ mạnthuyền, tạo ra thanh âm ào ào. Lúc này, ta cùng Izumin, cùng thân tín mà hắn mang đến cùng đội đặc chủng ở trên thuyền lớn. Izumin an bày chúngta chạy theo thủy lộ, sau đó thẳng đến chiến trường. Hai nước chiếntranh, Izumin phải đích thân đi chỉ huy. Mới thoát ra hoàng cung Ai Cập, chúng ta không có khả năng bình yên trở lại Hitaito dưới phong tỏanghiêm mật như thế. Đi chiến trường, là phương pháp tốt nhất.
“Nàngrốt cục đã trở lại!” trong thanh âm của Izumin đầy đau xót. Hai tay ômta rất nhanh, thân thể của ta có chút đau. Ta không hé răng, ta rất nhớ hắn, rất nhớ hắn gắt gao ôm ta.
“Nàng không phải Asisu, nàng là Vinh nhi đúng hay không?” Trong thanh âm có một tia không xác định.
Ta ngẩng đầu, ôn nhu nhìn hắn, nhẹ nhàng mà cầm mặt hắn hôn xuống.”Ân, là ta.”
Trong mắt Izumin nổi lên một làn nước trong suốt, ta kinh ngạc phát hiện, đólà nước mắt.”Izumin, chàng làm sao vậy?” Có chút không biết làm sao. Tachưa bao giờ nhìn thấy hắn khóc, ngay cả ở trong truyện tranh cũng không có.
Con ngươi hắn lóe lóe, dần dần hóa thành ướt át. Izumin tựa đầu chôn sâu vào vai ta “Ta đang sợ hãi!”
Ta ôm lại hắn. Kỳ thực, ta cũng sợ hãi. Làm hồn phách lâu như vậy, ta sợcực kỳ cảm giác hư vô tồn tại. Ai cũng không nhìn thấy ta, ai cũng không nghe được thanh âm của ta, vô luận ta điên cuồng hay là cười to, vẫnchỉ là một cái vai xướng kịch
“Izumin, ta mang thai.” Đột nhiên nhớ tới một chuyện, ta nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ta-la-asisu/1467171/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.