Chương trước
Chương sau
Mặt Nafutera đãvặn vẹo. Ta nhíu nhíu đầu mày, thật sự không muồn nhìn nàng. Emi đã lénđi đến bên người ta.”Bệ hạ, bên ngoài tựa hồ có chút động tĩnh.”
Tiếng rối loạn càng ngày càng lớn, chúng ta đều nghe được. Sao lại thế này?
Menfuisu ở dưới sự trợ giúp của Cindy, miễn cưỡng bang bó lại chân bị thương.Hắn có chút tái nhợt, sau khi nghe được ồn ào, quay đầu hướng cửa hô to: “Minưê!”
Minưê vọt tiến vào. Nhìn thấy trên đất một mảnh đốnghỗn độn, mẫu thân bị Kail sử dụng kiếm áp trên mặt đất. Hắn cả kinh hôto: ” Hoàng đế Menfuisu, mẫu thân, các ngươi…”
Minưê mở to haimắt, mặt không thể tin nhìn trước mắt hết thảy. Menfuisu sắc mặt khôngchút do dự, chậm rãi nói: ” Mẫu thân của ngươi Nafutera ý đồ ám sátta.”
Nghe được thanh âm của con, Nafutera tựa hồ có chút thanh tỉnh, nàng giãy giụa ngẩng đầu, khẩn cầu nhìn con.”Minưê, cứu ta!”
Minưê mở to miệng, ám sát Pha-ra-ông là tử tội, Hoàng đế không đương trườnggiết chết nàng, đã thủ hạ lưu tình. Hắn mở miệng, không nói được gì.
Menfuisu trong mắt hiện lên một tia quang mang kỳ lạ, sắc mặt lại càng thêm hòahoãn: “Đưa kiếm của ngươi cho ta. Bên ngoài tựa hồ có chút ồn ào.”
Minưê lấy xuống bội kiếm đưa cho Menfuisu. Menfuisu tiếp nhận kiếm, bênmiệng lộ ra mỉm cười, nâng tay liền một kiếm đâm bả vai Minưê bị thương. Minưê đau đến thét lớn một tiếng, hắn lay động, cũng không dám ngẩngđầu, ôm vai phải bị thương phục ngã xuống đất.
Nafutera hét thảmmột tiếng. Từ trước đến nay con là kiêu ngạo của nàng, thấy bởi vì nàngmà Minưê bị thương, nàng đau triệt tâm phế.” Hoàng đế Menfuisu, đừnggiết Minưê. Chuyện này cùng không liên quan đến hắn.”
Trong lòng ta vừa động, “Vậy có liên quan với ai?”
Nafutera khóc lão lệ tung hoành, “Minưê không biết chuyện này, đều là lỗi lãonô. Imhotep nói, chỉ cần hôm nay ta có thể ám sát Hoàng đế Menfuisu, hắn sẽ cho ta vinh hoa phú quý. Hắn nói, về sau ta không bao giờ bị ngườibắt nạt nữa.” Bị Kail ấn trên mặt đất, Nafutera không thể động đậy. Nàng liều mạng giãy giụa, muốn tới gần con.
“Minưê, ta chỉ là hi vọng chúng ta có thể quá ngày lành. Mẹ chỉ là hi vọng không bao giờ bị người bắt nạt nữa. Mẹ không muốn liên lụy ngươi!” Nàng miễn cưỡng ngẩng đầu,tê tâm liệt phế thỉnh cầu Menfuisu: “Thật sự không liên quan đến hắn.Hoàng đế Menfuisu, xin ngươi buông tha hắn đi. Nể mặt ta chiếu cố ngươinhiều năm như vậy, xin ngươi buông tha hắn đi.”
Ta có chút không đành lòng quay đầu đi. Lúc bị lợi ích mê muội, vì sao ngươi không nghĩ tới sẽ liên lụy đến con.
Izumin sắc mặt không thay đổi, thấy cảm xúc của ta có chút trầm xuống, nhẹnhàng dùng sức một cái liền ôm ta nhập trong lòng hắn.
Menfuisukhông chút nào động dung, nâng tay hướng đùi Minưê lại đâm một kiếm.Minưê đau đến nao núng một chút, không hé răng vẫn như cũ.”Tướng quânNeketo?” Menfuisu hướng ra phía ngoài hô.
Neketo mang theo một tiểu đội nhanh chóng hướng bên này đi đến. Menfuisu cau mày: “Bên kia đã xảy ra chuyện gì?”
Neketo quỳ xuống trả lời: “Hình như là có thích khách!”
Menfuisu nhăn mày, hắn có chút thì thào tự nói, “Lại là thích khách!”
Quay đầu nhìn Minưê đã đầy người là máu, hắn khinh xích: “Ngươi ở trong này, không cho phép nhúc nhích. Neketo, trói Minưê cùng tiện nhân Nafuterakia lại. Không được để bọn họ đào tẩu, cũng không cho chết.”
“Tỷtỷ, ngươi là ở chỗ này, hay là theo ta cùng đi nhìn xem?” Nhìn Izumingắt gao ôm ta, trên mặt Menfuisu lại chậm rãi tụ nổi lên một tia sátkhí. Hắn suy tư một phen, lại chuyển bình tĩnh.
Cảm giác được ngực Izumin có hơi chút chấn động, hắn trầm giọng trả lời: “Chúng ta cũng muốn đi xem.”
Nhàn nhạt nhìn Izumin một cái, Menfuisu không sao cả: “Tùy tiện các ngươi!” Lập tức đi theo Neketo hướng nơi đang tranh cãi ầm ĩ chỗ phóng đi.
Nhìn Nafutera khóc đến mau tắt thở cùng Minưê đang cắn răng, trong lòng tacó chút đổ. Izumin cẩn thận vỗ về ta, “Không nên xen vào chuyện này,chúng ta đi nhìn xem đằng trước có chuyện gì.”
——— ————————phân cách tuyến ‘cảm xúc phức tạp’ ——— ——————
Hoàng đế Li-bi cùng Kafura lúc này đều đang khóc kêu, chung quanh, binh AiCập cùng thị vệ Li-bi vây bọn họ làm thành một vòng tròn vòng. Ngoàivòng tròn, một đám người nhìn không ra trang phục bị giết.
Thấy Menfuisu vội vàng đuổi tới, Kafura ” Hoa” dung thất sắc khóc kêu: ” Hoàng đế Menfuisu, cứu chúng ta!”
Hoàng đế Li-bi sắc mặt rất khó xem, mới đến Ai Cập không bao lâu, thế nhưngbị hai lần ám sát.” Hoàng đế Menfuisu, ta cần một lời giải thích.”
Menfuisu sắc mặt cũng không tốt. Béo lão nhân này, so với Carol còn có thể chuốc họa.”Tướng quân Neketo, động tác lưu loát chút.”
Neketo chỉ huy binh lính, tự vây quanh đi lên. Về nhân số, Ai Cập bên này chiếm ưu thế, rất nhanh liền khống chế tình hình.
” Hoàng đế Menfuisu, ta sợ hãi.” Kafura khóc nỉ non khóc dựa vào hắn.Nàng gắt gao dựa vào Menfuisu, hận không thể dán ở trên người hắn.
Menfuisu lảo đảo một chút, vết thương trên chân chỉ băng bó qua loa một chút.Béo nữ nhân lại đem sức nặng toàn thân đều đè ép lại đây, hắn có chútđứng không yên. Trên mặt hắn có nhẫn nại lửa giận, nhưng không đẩy ra nữ nhân chán ghét kia
Đột biến lại tới, Kafura thoạt nhìn vốn đangkiều nhu giả tạo không biết từ nơi nào rút ra một thanh chủy thủ đâmthẳng vào lưng Menfuisu.
“Cẩn thận! Menfuisu!” Ta hét lên một tiếng, theo bản năng nghiêng người về phía hắn.
Izumin gắt gao giữ chặt ta, ôm vào trong lòng.”Cindy, đi, bảo vệ Hoàng đếMenfuisu!” Hắn phản ứng nhanh chóng hạ mệnh lệnh cho đội đặc chủng đangđứng ở bên cạnh.
Ta nước mắt mê mông, hôm nay rốt cuộc là như thế nào? Vì sao hai cuộc ám sát đồng thời an bày. Hơn nữa, đều là nhữngngười ngoài dự đoán.
Menfuisu vốn là có thương tích, một đao nàychung quy không né đi được. Một phần tư chủy thủ cắm ở phía sau lưnghắn. Menfuisu nổi giận gầm lên một tiếng, nâng tay liền một kiếm đâmtới, đương trường giết Kafura ở tại chỗ.
Cindy xông lên đi, bắttrụ Hoàng đế Li-bi đang lấy ra một chủy thủ khác. Nhìn thấy nữ nhi chảymáu khắp cả, mềm yếu dựa vào trên thân kiếm của Menfuisu, Hoàng đế Li-bi thế nhưng không khóc kêu. Trên cổ bị đè mấy thanh kiếm, hắn lạnh lùngđứng lên, ngạo nghễ đứng ở tại chỗ.
” Hoàng đế Li-bi, vì saongươi lại ám sát ta?” Menfuisu gắt gao cầm lấy bả vai, nghiến răngnghiến lợi hỏi. Liên tục hai lần bị đâm bị thương, hắn vô cùng suy yếu.Tướng quân Neketo đã giải quyết thích khách đang chạy nhanh lại đây, đỡlấy Menfuisu.
“Hừ! Coi khinh quốc gia của ta nhỏ, lừa nữ nhi củata, còn muốn làm đồng minh với ta? Menfuisu, ngươi nói, ta làm sao cóthể không hận ngươi?” Hoàng đế Li-bi sắc mặt có chút bụi bại. Không giết chết Menfuisu, hắn cũng đừng muốn sống. Nhìn ánh mắt nữ nhi mà hắnluôn luôn sủng vô pháp vô thiên đã vô thần, hắn cảm thấy ảm đạm. Nữ nhichỉ làm Menfuisu bị thương, lại phải bồi một mệnh. Nữ nhi ngốc này.
“Chỉ vậy thôi? Hoàng đế Li-bi quá coi thường ta. Là Imhotep ở phía sau ngươi thúc dục đi?” Menfuisu sắc mặt càng ngày càng khó coi. Hắn đã đứngkhông nổi, quì một gối, chống trường kiếm, trong mắt phẫn nộ như đàothiên hồng thủy bắn thẳng hướng Hoàng đế Li-bi.
Quần áo Menfuisubị máu dần dần khuếch đại nhiễm thấu. Tí tách, máu trên quần áo ở dướichân Menfuisu dần dần chảy thành một vũng, uốn lượn ở dưới chân hắn,dưới chân Neketo, còn có dưới chân Hoàng đế Li-bi, cùng máu Kafura tanhợp cùng một chỗ.
Máu đỏ tươi, vị huyết tinh kích thích ta hỏngmất, ta khóc hô to: “Menfuisu! Đợi lát nữa hãy tra khảo đi! Ngươi sẽchết! Y quan! Các ngươi đi đâu hết rồi! Còn không chạy nhanh lại đây!”
Izumin thấy ta khóc cơ hồ hít thở không thông, thở dài một hơi bế ta đi qua.Cầm lấy bả vai Menfuisu, lòng ta đau như giảo! Khóc cả người vô lực. Emtrai, em trai của ta, ngươi đừng chết!
Y quan đã chạy tới, bọnhọ vây quanh Menfuisu. Chật đến ta ngay cả chỗ đứng đều nhanh không có.Ánh mắt Menfuisu có chút tan rã. Hắn đẩy ra y quan che ở trước mặt,gian nan cầm lấy tay của ta: “Tỷ tỷ!”
“A! Menfuisu! Ngươi làm sao vậy?” Carol xuất hiện. Thanh âm của nàng giống một đạo thanh tuyền,nhất thời kéo ta khỏi một mảnh hỗn độn. Hasan, Hasan cũng đã trở lại.
Hốt hoảng trái phải tìm kiếm, quả nhiên thấy được bóng dáng Hasan gầy cao, lại làm nhân tâm an.”Hasan! Mau! Mau cứu Menfuisu!” Ta nói năng lộnxộn, kinh hỉ giống như vừa bắt lấy một dây thừng cứu mạng
Thấytình cảnh trước mắt vô cùng hỗn loạn. Hasan cau mày, cấp tốc cùng y quan khác băng bó cho Menfuisu.”Asisu, ngươi đừng vội! Ta nhất định sẽ hếtsức!”
Hết sức? Ta không thích nghe hết sức, ta muốn hắn phảisống. Mặc kệ hắn là tính kế ta như thế nào, mặc kệ hắn khiến ta thươngtâm xuyên thấu như thế nào, chỉ cần hắn vẫn là em trai ta, ta liền hivọng hắn phải sống. Trong đầu loạn thành một mảnh, ý nghĩ khó phân, mởmiệng, lại không biết nên nói như thế nào.
Izumin kéo ta từ trên đất lên, vỗ lưng ta an ủi, môi lại ghé vào ta bên tai: “Asisu, bắt Imhotep quan trọng hơn.”
Ta cả kinh, đúng vậy! Không có khả năng chỉ ám sát liền đã xong, hắn nếudám cùng Hoàng đếLi-bi liên hợp phản quốc, khẳng định sẽ không khinhđịch chấm dứt như vậy. Ta không thể loạn đầu óc, ta muốn bảo vệ Ai Cập,ta phải bảo vệ quốc gia mà phụ vương đã giao cho ta cùng Menfuisu.
Thấy thần sắc ta dần dần thanh tỉnh, Izumin ôn nhu cười cười. Ta cảm kíchnhìn Izumin, cảm tạ hắn không ở sau lưng tạo đả kích cho Ai Cập.”Neketo! Menfuisu phái bao nhiêu binh lính giám thị phủ Imhotep?”
Neketo có chút do dự, việc này rốt cuộc có nên nói với nữ vương bệ hạ?
Ta căm tức: “Từ khi nào ngươi đã dám có điều giấu diếm?”
Bị tiếng quát của ta chấn đến, Neketo theo bản năng quỳ xuống: ” Hoàng đếMenfuisu sớm cũng đã có hành động, tuy rằng binh lính giám thị khôngnhiều lắm, nhưng có 5 vạn binh mã tùy thời có thể điều động.”
“Đi! Bắt Imhotep cho ta! Nếu hắn dám can đảm chống cự, giết không cần hỏi.” Ta bình tĩnh tuyên bố lệnh truy nã.
“Vâng!” Neketo mang theo binh lính chạy đi ra ngoài.
Nghe Carol ở bên cạnh khóc thét chói tai, trong lòng ta phiền chán vô cùng.Giữ chặt cánh tay của nàng, một cái tát quăng đi xuống. Carol bị một cái tát của ta đánh cho sửng sốt, nàng theo bản năng còn muốn thét chóitai, ta lại quăng một cái bàn tay đi qua.
“Thanh tỉnh một chút!Ngươi hiện tại trong bụng có hoàng tử Ai Cập ta. Ngươi phải tỉnh táolại. Nếu… nếu Menfuisu chết. Đứa nhỏ trong bụng ngươi chính làPha-ra-ông Ai Cập ta.” Cắn môi dưới, ta gằn từng tiếng. Trong lòng đauđớn làm ta ngay cả cái tay đánh người cũng chưa cảm giác.
Menfuisu được chuyển qua trên giường đã lâm vào hôn mê, Hoàng đế Li-bi,Nafutera, Minưê bị trói lại, thi thể Kafura còn nằm trên mặt đất khôngngười để ý tới. Ta nhanh chóng suy nghĩ, còn có chỗ nào chưa nghĩ đến?
“Cindy! Gởi thư bảo tướng quân Nakuto đem đã quân đội hợp thành đến thượng Ai Cập. Động tác mau!”
“Kashu! June! Các ngươi mỗi người mang binh khống chế hoàng cung cùng thànhTebe, nếu có chút xôn xao, dù phải đổ máu, cũng phải bình loạn!”
“Đúng rồi, Emi, đi cứu Hacan!” Đầu vừa chuyển, đột nhiên nghĩ đến Hacan đangbị nhốt tại trong lao đã lâu. Hiện tại, Ai Cập đại loạn, tánh mạng củanàng đã không còn là quan trọng nhất.
Menfuisu, để cho ta nhìn xem, binh lực ngươi bày ra có thể bắt được cái tao lão nhân Imhotep kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.