Phong cảnh Hitaito rất khác so với Ai Cập, đầy rẫy đá tảng và bình nguyên mênh mông vô bờ,gió đông lạnh thấu xương, làn da bị thổi quật đau vô cùng. Cảnh sắctrước mặt làm ta nhớ đến cao nguyên đất vàng, nhớ tới điệu hát thê lương vọng trời. Sông Hồng mênh mông vô bờ quanh co khúc khuỷu dọc theođường chân trời chạy hướng về phương xa. Cưỡi ngựa, đứng ở chỗ cao, mặcgió thổi bay ống tay áo làn váy phất phới. Trước mắt phong cảnh, rất ítthứ làm trở ngại tầm mắt, khiến cho tầm mắt cùng tâm đều thoải mái yêntĩnh vô cùng. Dõi mắt nhìn lại, một tâm tình muốn nắm thiên địa trongtay bỗng nhiên dâng lên. Kiếp trước, ta luôn luôn ở vùng sông nước Giang Nam. Quen thuộc nhất đó là mưa nhỏ giọt giọt tí tách, cùng cảnh nhỏnông thôn đơn sơ mà mê người. Đâu có chỗ nào gặp qua bình nguyên thunglũng tung hoành, đồi núi trập trùng, vô biên vô hạn bao la hùng vĩ. Dầndần, cảm giác cũng bình lặng, làm tâm tình cũng đi theo bình tĩnh vô ba.
Quay đầu nhìn Izumin luôn bồi ở bên cạnh, cho hắn một cái mỉm cười điềmđiềm. Ánh mắt hắn cong cong, Izumin hiểu, hắn hiểu ta cảm động. Nơi nàyphong cảnh phong tình nồng đậm địa vực khiến ta rung động, hắn cảm nhậnđược từ ngôn ngữ tứ chi của ta. Có đôi khi, sự trao đổi giữa người vớingười đôi khi cũng kỳ quái như vậy. Không cần nói thêm gì, chỉ cần mộtánh mắt, một cái mỉm cười, đối phương đã có thể hiểu được.
“Thật đẹp!” Ta lắng nghe tiếng gió gào thét, mặc gió to cuồng dã đem tóc đen của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ta-la-asisu/1467148/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.