( Tháp Babel)
“Mặt trăng bị che khuất!”
“Mặt trăng bắt đầu bị che khuất!”
Một trận xôn xao bùng nổ. Izumin lấy áo choàng che tốt bản thân, nhìn ra ngoài phòng ốc
“Nếu bị ánh trăng chiếu vào sẽ gặp tai họa! Đóng tất cả các cửa lại! Không được để ánh trăng chiếu vào!”
Thật sự không hiểu nổi tại sao người cổ đại phương tây lại sợ hãi nguỵêtthực. Ta đứng ở cửa sổ, nơi có ánh trăng chiếu vào, thật đẹp. Cho dùthành Babylon ban đêm có rất nhiều cây đuốc chiếu sáng rọi, nhưng mặttrăng vẫn là vật chiếu sáng nhất. Nhìn mặt trăng sáng tỏ bắt đầu xuấthiện dấu hiệu bị che mất. Ta xúc động thật sâu trước thiên nhiên thần kỳ
Mặt trăng tròn dần dần bị ăn. Điều này không khỏi làm ta nhớ tới cái ngàynguyệt thực ở thế kỷ 21. Lúc đó, mọi người mang hết khả năng, không phải là mắt kính che quang, thì là mua thủy tinh che hàn điện lấy dùng, còncó kính X ánh sáng mấy tầng, đeo lên mắt để thưởng thức nguyệt thực.Ngày đó khi nguyệt thực kết thúc, đèn ngã tư đường đột nhiên toàn bộsáng lên. Trong nháy mắt, phảng phất như lòng cũng ấm áp theo. Bầu trờixinh đẹp giống như cái nhẫn vậy. Ta vốn không có nhiều tế bào lãng mạn,nhưng lúc đó chúng nó hầu như đổ dồn ra. Ảo tưởng, nếu như lúc đó có nam nhân đẹp trai lãnh khốc mà hướng ta cầu hôn, thì tốt biết bao nhiêu.Ngay lúc đó ta, nghĩ đến ý nghĩ không thực tế kia, cảm thấy có chút chua sót. Bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội, nam nhân anh tuấn có tiền lạibiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ta-la-asisu/1467143/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.