Trở lại thầnđiện, ta cực kỳ giận dữ. Ta vốn không muốn xuất hiện trước mặt Menfuisu, khó xử Carol. Menfuisu đã rất kỳ quái, ta sợ bản thân trong khi xúcđộng mà làm hắn trở nên không thể cân nhắc. Ta nhìn Patkita cùng 9 thủhạ của hắn đang quỳ dưới đất “Bảo các ngươi canh gác cẩn thận, thế nàolại để cho Menfuisu vào?” Ta hiểu rõ mình là đang giận chó đánh mèo, cảmột bụng oán khí quả thật rất đả thương người. Ta cần một chỗ trút giận
“Bệ hạ, xin hãy xử phạt chúng thần. Sau khi hoàng đế Menfuisu biết bệ hạngủ, liền phái vài thị vệ trong cung bao vây chúng thần. Chúng thầnkhông dám phản kháng, chỉ có thể để hoàng đế đi vào” Nhìn thấy nữ hoàngtức giận đến đỏ mắt, Patkita cùng thủ hạ cúi đầu thật sâu “Để bệ hạ chịu ủy khuất, xin ngài hãy giáng tội”
Hasan tìm được bí dược, trựctiếp đưa cho Ari. Hắn nhìn thấy thần sắc của nữ hoàng, hiểu rõ nàng đãhạ quyết tâm muốn đem hai tiểu bạch đáng ghét kia mê man lên giường. Tacố chịu lệ ý, muốn Patkita cùng đội đặc chủng rời đi “Là ta oan uổng các ngươi, các ngươi trước đi xuống, để ta yên tĩnh một chút” Quay đầu nhìn hướng Ari “Ngươi cùng lui xuống”
Mọi người không dám nói gì,động tác nhẹ nhàng ly khai. Chỉ có Hasan không đi. Ta hung hăng trừngmắt hắn, đôi mắt hẹp dài của hắn lộ ra tia ôn nhu “Khóc đi, khóc ra sẽthấy dễ chịu hơn”
Khóc cái gì? Ta vì sao muốn khóc? Đâu phải vìbị người ta đuổi! Đâu phải vì bị ngươi ta coi như một món đồ gói vàoném khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ta-la-asisu/1467134/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.