Chúng ta ba người trùm khăn kín đáo bước đi trong hoàng cung Hitaito. Ôm trong tay bình rượulớn, ta và Carol giả làm thị nữ, cùng Unasu giả làm người đưa tin đi qua đám thị vệ ở cửa đại điện. Hoàng tử Izumin vừa lúc đang đứng ở cửa, hắn đưa lưng về phía chúng ta, bên cạnh còn có một tên thủ hạ. Đột nhiêntên kia hô to một tiếng “Các ngươi đứng lại!” Chúng ta cả kinh, dừnglại. Chỉ thấy hắn đem văn thư từ tay Izumin giao cho Unasu, rồi chochúng ta đi
Carol nào có bao giờ trải qua trường hợp này, nên bịdọa chân như nhũn ra. Kỳ thực, mặt ta cũng trắng bệch, thực sự sợ quá.Sự khôn ngoan của hoàng tử Izumin ta chỉ nhìn thấy trong truyện tranh,vạn nhất bị hắn bắt lại, thì không hắn nổi giận lôi đình kinh khủng đếnmức nào. Chúng ta ra cửa cung dọc theo con đường nhỏ đến vách núi. Điđến phía trước thì lại phát hiện ra ở đó có rất nhiều thuyền chiến củaquân Hitaito. Muốn đến đảo Ship thì phải mất nửa ngày đi thuyền mới tớinơi. Unasu đề nghị, không bằng chúng ta cùng bơi qua. Sắc mặt của tacàng trắng, không thể nào. Tuy rằng ta có học qua một vài khóa bơi nhưng cũng đã quá lâu rồi, khẳng định không đủ lực để bơi một đoạn đường xathế này. Ta nhìn thoáng qua Carol, nàng có lẽ cũng không làm được
Chúng ta nhìn nhau một lát, quyết định để một mình Unasu đi. Nhưng chỉ mộtmình hắn thì làm sao có thể lặn được xuống đáy biển chứ
Vài người đánh cá vừa khéo đi tới, nhìn thấy họ có vài cái túi bằng da.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ta-la-asisu/1467109/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.