Chao xìn các bạn~ Mình đã quay trở lại rồi đây~
Lý Miên nhìn thấy cháu gái đến đây, hơi ngạc nhiên vì trước giờ con bé không bao giờ đến mấy chỗ khảo cổ như vậy, chẳng lẽ đến để phá hoại sao? Ông liếc mắt sang phía cháu gái một cái, ý bảo "cháu đừng có mà quậy".
Cao Thiên Vân nhìn thấy con bé Carol kia đứng trong phòng, liền bực bội, lại là con bé đấy. Đúng là âm hồn bất tán mà! Đi đâu cũng gặp.
Carol nhìn thấy hai người phụ nữ xinh đẹp hơn mình, đi đến đâu cũng chiếm mất ánh nhìn của người khác đáng lẽ phải là của cô ta, bèn hăng hái giơ bức văn tự cổ kia lên, đọc cho anh trai mình và mọi người nghe:
- Trần gian này thực chất chỉ là chốn dung thân tạm thời của con người ta.. Vì vậy không nên bon chen quá, đừng quên sau khi chết, chúng ta sẽ bước sang một thế giới khác.. Đó mới là thế giới đích thực hằng mong..
Giáo sư Brown nhìn thấy mấy đứa con gái bước vào bên trong, một tia không vui hiện lên, ông định đuổi người ra ngoài, phòng nghiên cứu của khoa khảo cổ không phải nơi để những loại bình hoa kia thích tới là tới. Nhưng trong lúc ông định mở miệng thì vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ mà nhìn về phía Carol:
- Ơ, em đọc được sao?
Tĩnh Tuyết nghe được những lời này, cô không tỏ vẻ ngạc nhiên, chỉ hơi lo lắng nương theo ánh mắt của Tịnh Kỳ hướng về anh trai của Bạch Liên Hoa.
Trong lòng Carol nhen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ket-cuc-cua-nu-chinh/3140602/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.