Tĩnh Tuyết lại dành ra một buổi chiều để đi dạo quanh cánh đồng bên bờ sông Nile. Cô như nghĩ đến cái gì đó, rồi lấy hơi, nhảy xuống nước.
Trên bờ, ở ngay gần đấy, có một người nhìn thấy, hắn lúc nào cũng thắc mắc về vấn đề này, tại sao cô ấy lại luôn muốn nhảy sông đi chết?
[Mình không biết thời điểm này người ta đã biết đến các đại lượng đo thời gian ngắn như phút, giây chưa, nên mình sẽ quy chung chung lại là khắc. Một khắc bằng 15 phút.]
Izumin khẽ đếm, hắn dùng chiếc đồng hồ cát được điêu khắc tỉ mỉ, cắt ghép bằng đá thạch anh tím. Cát trên đồng hồ nhỏ đã chảy xuống gần một phần tư, có nghĩa là cô ấy nhảy xuống sông gần một phần tư khắc rồi, chẳng lẽ đã đi chết thực sự? Hắn chỉ kịp nghĩ đến đó, nhảy bổ xuống nước muốn cứu người lên.
Tĩnh Tuyết cố gắng nín thở trong nước, cô đang tìm kiếm dưới tầng đáy sông Nile, có thể sẽ xuất hiện lỗ hổng thời gian nào đó? Nếu là như vậy, thì cô có thể quay về tương lai rồi.
Trong lúc chăm chú tìm kiếm lỗ hổng thời gian, một hình ảnh màu đen có xoáy hiện lên lấp ló từ xa, cô cố bơi đến gần nhưng một thứ gì đó to lớn từ đằng sau lại kéo lấy lưng áo cô. Cá sấu ư? Nghe nói cá sấu sông Nile cũng có thể lặn ở độ sâu hơn mười mét. Cô cố gắng giằng co, nhưng sức lực đằng sau quá lớn, cứ như vậy kéo cô trồi lên mặt nước. Khoan đã, đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ket-cuc-cua-nu-chinh/3140592/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.