Carol bước chân nhẹ nhàng trên hành lang, hơi lạnh từ đá hoa cương truyền đến khiến nàng ta thanh tỉnh.
Trăng đêm nay chỉ xuất hiện có một nửa, ánh xanh mờ ảo rọi xuống. Bốn phía là rừng cây có chút ghê rợn. Bóng đêm như cất giấu quỷ dữ, muốn lao lên nuốt chửng tất cả.
Thân hình nhỏ bé của nàng ta đơn độc mà đứng trong bóng đêm, cơn gió thổi qua khiến thân hình như lung lay. Mái tóc vàng cũng kém phần rực rỡ, thêm phần ảm đạm.
Izumin và Menfuisu chắc cũng đang trên đường tới nơi này rồi đi???
Bọn họ làm sao có thể bỏ được nữ nhân đó. Carol có chút trào phúng. Bàn tay giơ lên như muốn nắm giữ lấy ánh trăng mờ ảo. Nhưng rốt cuộc vẫn là trống rỗng, hư vô.
Nàng ta tự hỏi, bản thân rốt cuộc đã sai điều gì? Những thứ mà Asisu đang có, đáng lẽ ra phải là của nàng ta.
Trong lòng nàng ta như luôn có giọng nói nhắc nhở rằng. Nàng ta mới là người chiến thắng, nàng ta mới là người đứng trên tất cả!
Ánh mắt nàng ta dấy lên tia hận thù, ngọn lửa của sự ghen tỵ như đốt cháy hừng hực trong lòng nàng ta!
Tất cả chỉ tại Asisu! Nếu như không có nàng ta, thì quyền lực hôm nay chắc chắn là của nàng!
Phải! Trong lòng nàng ta kiên định!
Chính là nàng ta sẽ không đi đến bước đường này, Sechi cũng không vì thế mà chết!
Tất cả tội lỗi là do Aisu!
++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên và Carol ngồi cùng một chiếc bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910348/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.