Kapura sắc mặt trắng xanh liên hồi, trán hắn túa ra mồ hôi.
Hắn cứ nghĩ Asisu sẽ không thực giết hắn, bởi vì hắn vốn dĩ vẫn tưởng nàng là một cô công chúa điêu ngoa, kiêu ngạo ngày nào. Và nữ thần Carolnhất định sẽ cứu hắn, bởi vì hắn là đầy tớ trung thành nhất của nàng.
Chân hắn run run, mỡ trên thân thể chèn ép vào với nhau. Hắn cảm thấy bản thân không tự chủ được run sợ.
Nhược Thiên nhìn Kapura đang sợ hãi, hắn bỗng nhưng nhớ đến điều gì đó thét lên:
- Asisu, ngươi không thể giết ta. Nếu giết ta ngươi sẽ không bao giờ tìm được "chúng". Nữ thần Carol sẽ giết "chúng".
Nàng hiểu " chúng " trong miệng hắn chính là Geb và Nut. Khuôn mặt nàng vẫn thờ ơ nhìn hắn, khoé miệng giữ nụ cười lạnh nhạt. Nhưng nàng hiểu,trong lòng nàng đang đâu đó run rẩy.
Menfuisu đứng bên cạnh liếc nhìn sang nàng, bàn tay nắm quyền trượng của hắn đã nổi gân xanh.
Kapura như bắt lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng. Liên tục thét:
- Ngươi chỉ cần thả bọn ta ra, chúng sẽ được an toàn.
Nàng cười một nụ cười trào phúng, môi nhẹ nhàng hé ra, phun duy nhất một từ:
- Giết!
Kapura trợn trừng mắt như muốn nói gì đó nhưng lại không kịp thốt ra lời thanh kiếm đã lia qua cổ hắn.
Hắn gục xuống đất, mắt còn trợn trừng lên như không ngờ được. Cái chết đến rất nhanh chóng.
Thần dân bên dưới nhìn một màn máu me này đã không chịu được, thậm chí cóvài kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910343/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.