Nhược Thiên lẳng lặng ngồi trong tẩm của mình, trên tay vẫn nắm chặt chiếc vòng cổ của Nut.
Ánh mắt nàng giờ đây sâu thẳm, nhìn về một hướng nào đó xa xôi.
Đã 3 ngày rồi, nàng đã cho ám vệ còn lại theo dõi người trong Thần điện.
Theo dõi từng kẻ một, vì nàng biết chắc thế lực của Carol tập trung ở thầnđiện. Nàng ta đã giả làm thần linh lung lay ý trí của những vị quan tưtế. Nếu kẻ nào đủ thanh tỉnh để nhận ra, đã sớm bị nàng ta loại trừ.
Nhưng những kẻ đó vẫn rất yên lặng, nàng cũng không dám đánh rắn động cỏkhiến chúng nghi nghờ. Nhưng cũng không để ngồi đợi trong bất lực nhưthế này được.
Nàng nhớ đứa nhỏ của nàng, chúng chỉ mới vừa hơnmột tuổi. Cho dù sống trong hoàng cung đi nữa, cũng chỉ biết phân biệt đen và trắng.
Chúng có hay không sợ hãi?! Có nhớ được những gì nàng dạy?!
"Phải luôn kiên cường, tin tưởng vào mẹ. Dù như thế nào mẹ cũng sẽ bảo vệ hai đứa."
Nhược Thiên thật muốn cười thật to!
Từ khi nào nàng trở thành một con người tính toán?!
Là vì nàng muốn sống, muốn bảo hộ đứa nhỏ của nàng.
Sẽ không còn là một cô gái 20 tuổi đam mê viết lách, ngày ngày sống cùng những cuốn truyện ngôn tình đầy mơ mộng.
Nàng bây giờ là nữ hoàng Ai Cập.
Ragashu từ xa bước đến, nhìn bóng lưng nàng cô đơn, lạc lõng.
Hắn từ lần đầu nhìn thấy nàng, hắn đã biết chắc rằng trái tim trao trọn cho nàng. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910336/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.