- Mẹ ơi!
Giọng nói ngây thơ của Nut vang lên, hướng ánh mắt tò mò về nàng.
Hai đứa nhỏ bước vào khiến cho Menfuisu và Izumin đành thu hồi kiếm. Không khí như đè nặng xuống.
Nhược Thiên không biết nên giải thích với hai đứa nhỏ như thế nào. Chúng cólẽ còn quá bé để hiểu ra vấn đề. Geb chỉ nói ra theo cảm tính, bởi vìbây giờ Menfuisu mới là người thân cận với nó sau mẹ.
Nhưng lờinói của Geb lại như xé rách một mảng trái tim của Izumin, hắn nhìn concủa mình hướng bản thân nói không chấp nhận. Chỉ biết cười xót xa, hắn hướng Geb nhẹ giọng nói:
- Nhưng ta chính là phụ thân ruột thịt của con... Con lớn rồi sẽ hiểu.
Nhưng chúng mới chỉ có 1 tuổi. Cần bao nhiêu năm nữa chúng mới thể hiểu đây?!
Geb dắt tay Nut hướng lên phía nàng. Nut rất tò mò, hướng nàng hỏi:
- Mẹ ơi. Sao thúc thúc lại nói là phụ thân của ta?! Nhưng... Đến bây giờ mới tìm Nut nha?!
Nut nói nhu cái miệng nhỏ nhắn ra, tot vẻ không vui.
Nhược Thiên đưa tay ôm Geb và Nut vào lòng. Nàng cảm nhận được ánh mắt xót xa của Izumin chăm chú vào hai đứa nhỏ.
Menfuisu trong lòng cũng loạn thành một đoàn. Hắn nên giải thích như thế nào?! Hắn đang sợ hãi Geb và Nut sẽ không coi hắn là phụ thân nữa sao?!
Trong lòng ba người, mỗi người một suy nghĩ. Mỗi người có lỗi lo lắng riêng. Nhược Thiên đành lên tiếng ;
- Geb, con đưa em về phòng được không?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910322/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.