Trong tẩm cung Menfuisu vang lên tiếng đổ vỡ, thị nữ đã có vài kẻ nét mặt trắng bệch, vội vã chạy ra.
Menfuisu điên cuồng đập phá, hắn tựa như con thú bị thương. Đôi mắt đỏ ngầu, tay vung kiếm loạn xạ.
Giờ phút này hắn chẳng thể suy nghĩ, hắn cũng chẳng muốn suy nghĩ. Lồngngực hắn có loại cảm giác bị xé rách, đau. Đau đến cơ hồ rên rỉ ratiếng.
Hắn đập phá đến khi trong căn phòng chẳng còn thứ gì lành lặn mới nguôi ngoai phần nào, hắn ném thanh kiếm xuống đất. Rời đi.
Bầu trời bây giờ mới chỉ xuống sắc. Trăng mới xuất hiện, gió vẫn còn hơi nóng ban ngày.
Hắn thất thần mà đi, cũng chẳng cố định nơi đến, chỉ muốn bước đi để bảnthân bình tĩnh. Nhưng đến khi nhận ra thì bản thân lại đến trước tẩmcung của chị.
Hắn hít một hơi sâu, ánh mắt hiện rõ tia chua sót.
Hắn đứng nhìn tẩm cung chị đến khi chân có chút mất cảm giác, muốn rời đi.
- Phụ thân!
Giọng nói non nớt của Geb vang lên, Geb đang đứng bên cạnh Ari. ThấyMenfuisu thì vội vàng vùng tay thoát khỏi Ari, chạy tới chỗ hắn.
Ari nhìn tiểu vương tử chạy tới chỗ Menfuisu thì không biết là nên vui hay buồn. Ngày nào Menfuisu cũng ghé qua chơi đùa với hai đứa nhỏ, đã trở thành một phần thói quen. Nut lại dễ dỗ dành, ăn no liền ngủ. NhưngGeb lại từ khi kết thúc buổi lễ không thấy Menfuisu thì khóc nháo,không chịu ngủ. Ari đành dẫn Geb ra đi dạo, không ngờ Geb nhìn thấyMènuisu tại đây.
Khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910318/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.