Nhược Thiên đến trước dịch quán, nơi đây dành để tiếp đón sứ giả và Babylon vương.
Nàng nhớ rằng sáng nay sứ giả có cho mời nàng tới tẩm cung Ragashu, nhưng tại sao lại vắng lặng thế này?!
Thị nữ và thị vệ của nàng bị binh lính Babylon chặn ngoài cửa, nàng cũngkhông lo Ragashu dở trò ở hoàng cung Ai Cập, nên tự mình bước vào.
Nhược Thiên nhíu mày khó hiểu, chiếc váy lanh đen nhẹ nhàng, mềm mại rungđộng theo từng bước chân của nàng. Ngón tay thon dài vén từng lớp lụa, nàng bước vào.
Không một người, ngay cả bóng thị nữ cũng không thấy. Chẳng lẽ Ragashu có sở thích biến thái gì đó?! Nhược Thiên bước bên đi bên trong tẩm cung Ragashu, lẩm bẩm tự hỏi.
Tiếng nước?! Nhược Thiên bước nhẹ tới. Có nên đi vào hay không?! Nàng bối rối một hồi thì quyết định đẩy cửa bước vào.
Và nàng hối hận rồi...
Ragashu nằm hơi nghiêng dưới bể tắm, một tay chống vào thành bể để tựa đầu,có vẻ đã ngủ quên. Lông mi hắn cũng thật đẹp, cong cong, lâu lâu hơirun lên, thêm chiếc mụn ruồi nhỏ đuôi mắt tạo thành điểm nhấn. Chiếcmũi nhọn, cao, kết hợp với đôi môi mỏng hé mở, giống như cầu ngườichà đạp vậy, hơi thở nhẹ nhàng. Tóc hắn chút tán loạn, dính vào lồngngực rắn chắc, nước nhỏ giọt chảy theo xương quai xanh xuống lồng ngực. Làn da chắc co dãn lắm nhỉ.
Quanh hông hắn quấn một chiếc khănlụa che đi điểm trọng yếu, nhưng có vẻ cũng chẳng tác dụng mấy. Nàngcòn cơ hồ nhìn thấy kìa, hai chân thon dài hơi co lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910305/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.