Nhược Thiên rất đóibụng. Nhưng nàng còn nhớ mình là nữ hoàng, ăn thật từ tốn ( ăn từ từnhưng mà tốn). Nàng không dám bỏ đói cục cưng của mình.
Izumin tựa nhuyễn sạp bên cạnh nàng, xem nàng dùng bữa. Nàng lúc này đã ăn xong, Nhưng nhấm nháp vài món hoa quả yêu thích.
Rốt cuộc hắn không nhịn được nữa mà hỏi:
- Ta hoài nghi ngươi có thể ăn hết Hạ Ai cập.
Nhược Thiên dừng động tác. Quay sang nhìn Izumin, không chút xấu hổ nói:
- Ta sao lại ăn Hạ Ai cập chứ. Có ăn cũng là Thượng Ai cập.
Hạ Ai cập là do nàng để dành, sau này cho con nàng làm đồ cưới. Ăn hết sau này biết làm sao a.
Hắn nhìn xuống bụng nàng, 3 tháng chỉ thấy hơi nhô lên. Hắn thực khó hiểu, đứa bé nhỏ thế này mà nàng ta đã lo cho tương lai của nó rồi sao?Nàng ta thực kì lạ.
Nàng thấy hắn nhìn bụng mình thì bắt lấy tay hắn, đặt nhẹ lên bụng nàng. Hắn ngây người vì hành động này. Cònnàng chả thấy gì đặc biệt, nàng đơn giản cho hắn xem cục cưng của nàng:
- Thế nào, cục cưng của ta đó.
Izumin nhìn nàng, cảm nhận độ ấm ở tay. Ở đây có đứa bé! Hắn trái tim cóchút ấm áp. Hắn chưa từng thử hành động như vậy, nên cũng không dámmạnh tay, sợ làm đau đứa bé.
Hắn tò mò hỏi:
- nó sẽ đáng yêu sao???
Nhưng Nhược Thiên suy nghĩ chút, mắt lóe qua tia tinh nghịch, giọng trêu chọc trả lời:
- tất nhiên, đáng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910254/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.