Izumin bỏ qủa nho vào miệng, khóe miệng hơi nhếch lên. Làn tóc màu nâu của hắn bay lấtphất trong gió. Đôi mắt xa xăm suy nghĩ.
Asisu, nữ nhân thamtiền này mang thai? Nàng ta không phải yêu Menfuisu sao? Sao khi nghetin Menfuisu cưới Carol thì nàng ta lại thản nhiên như vậy? Hay chínhnàng ta đang mang thai con của Menfuisu?
Izumin bất chợt cười to, có chút kỳ lạ trong tâm, nữ nhân này có loại khí chất đặc biệt khiến hắn chú ý. Nếu nói Carol ngây thơ đơn thuần thì nàng ta lại như một hồ nước sâu, khó mà thấy đáy. Hắn thực rất ngóng chờ nàng ta náo loạn Ai cập.
( Nhược Tâm: hớ! Không chỉ náo Ai cập thôi đâu.)
+++++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên đứng bên bờ hồ hoa sen lam, ánh chiều vàng nhạt dịu dàng phảnchiếu trên dòng sông nile. Nàng mặc chiếc váy xanh nhạt, khiến nàngthêm phần nhẹ nhàng. Con mắt đen láy lộ ra niềm vui.
Một tay nàngđặt lên bụng, nàng rất muốn cảm nhận cục cưng của nàng, mặc dù nó rấtnhỏ. Nhưng cục cưng khiến nàng an tâm hơn, khiến nàng không còn cô đơn nữa.
Ari bước vào, nhẹ giọng thưa với nàng:
- nữ hoàng, y quan đã tới rồi!
Nhược Thiên nghe vậy thì ngồi xuống ghế. Chiếc ghế được lót một lớp bông mềm mại. Nàng tựa lưng vào thành ghế, nói:
- Gọi họ vào đi.
Bước vào là 2, 3 người đàn ông trung niên. Họ quỳ xuống hành lễ với nàng. Rồi một vị có vẻ giàu kinh nghiệm nhất lên tiếng:
- nữ hoàng, hãy đưa tay ra để thần bắt mạch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910249/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.