Izumin khó hiểu nhìn Nhược Thiên. Nàng ta đơn giảnlà muốn tiền thôi sao? Hạ Ai cập cũng đâu nghèo. Nhược Thiên nhìnIzumin vẻ khó tin, thản nhiên nói:
- Là tự ngươi nhảy vô lưới ta. Lần này ta thả ngươi,nhớ đưa tiền tới cho ta.
Nhược Thiên cho binh lính mở cửa, Ari và quân lính Ai cập ngạc nhiên. NữHoàng cứ đơn giản như vậy thả hoàng tử Izumin đi? Ari muốn lên tiếngnói thì nhận một cái liếc qua của Nhược Thiên liền nuốt chữ trở lại,quân lính Hitaito đỡ Izumin đứng dậy, mặt phòng bị nhìn Nàng, sợ nàngcó ý định khác. Nhược Thiên quay lưng tiêu sái bước đi. Izumin đangđịnh bước ra ngoài thì Nhược Thiên bỗng dừng lại, Nàng như nhớ ra gì đó, giọng chọc tức:
- a! Ta không có ý định mời ngươi ăn tối đâu nên bước nhanh một chút!
Izumin mặt hắc tuyến, nữ nhân tham tiền này lại dám đuổi hắn. Ít ra hắn cũng là hoàng tử. Izumin tức giận bước ra khỏi nhà lao, Nhược Thiên thìkhá vui vẻ, chọc giận người khác cũng thật thú vị.
Trên đườngvề tẩm cung, gió luôn mang theo hương hoa sen từ dòng sông nile, vàchút bụi sa mạc từ nơi xa. Đây có lẽ là đặc trưng của Ai cập đi. Nhược Thiên cảm nhận ánh nắng dịu của buổi chiều chiếu lên mình.
Lúc này Ari cho lui cung nữ và thị vệ phía sau, rồi lên tiếng:
- Bệ hạ! Vì sao người lại thả hoàng tử Izumin?
Nhược Thiên nghe Ari nói vậy cũng không xoay người lại. Chỉ nhìn nơi xa xa, giọng chút lười biếng nói:
- Ari, ta không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910244/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.