Một ngày dài, với nhiều nhiệm vụ...nhàm chán vô cùng.
Loay hoay một ngày dài, cùng là tìm đồ lạc, trông trẻ, mua đồ, lấy hàng, nhổ cỏ, làm vườn trồng cây,...
Thật là so với bài tập luyện Ninja thật còn đuối hơn.
-Đến đây thôi, mấy em vất vả rồi!-Kakashi cười nói, nhìn cả đám ai nấy cũng không có sức sống nói.
Từ khi Nhiệm vụ Sóng quốc trở về, chuỗi ngày nhiệm vụ tầm thường vẫn phải làm, quả thật không kích thích gì cả.
-A! Mệt quá đi!-Naruto vươn người mệt mỏi nói. Bao giờ cậu mới được nhận nhiệm vụ thú vị hơn đây.
Sakura dựa người vào tường, nhìn Naruto lại nhìn Sasuke, thấy băng trên cổ cậu, vết thương chưa lành thì phải.
-Aaar, đợi chút Sasuke.-Kakashi gọi lại.
-Gì nữa đây...
-Thật ra trước khi giải tán thầy có quà cho mấy em.
-A, là gì vậy? là gì vậy?-naruto hào hứng nói.
-Tadah! Là ảnh chụp của nhóm hồi mùa xuân! Sau khi làm xong nhiệm vụ thầy đã lấy nó mà quên mất.
-Woa! Nhìn trẻ ghê-Naruto cầm hình săm soi.
-Thời gian trôi qua có lâu lắm đâu?-Kakashi đệt mặt nhìn Naruto.
Tôi nhìn tấm ảnh chụp 4 người, cũng vui vẻ cầm trong tay.
-Tấm ảnh này là Bằng chứng cho sự tồn tại của nhóm chúng ta, nhớ giữ kĩ nhé!
Sasuke không nói gì, đem tấm ảnh cất vào túi. Sakura nhìn cậu, Sasuke từ khi trở về đến giờ có chút lạ.
-Sakura chan! Chúng ta đi ăn mì đi!-Naruto hớn hở nói.
-Cậu thật là, lúc nào cũng ăn mì không tốt đâu, cậu nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-naruto-ao-mong-hong-anh/2504916/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.